Thánh huấn giao thừa của Đức Chí Tôn

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 3141 | Cật nhập lần cuối: 2/3/2016 8:53:28 AM | RSS
Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, Tuất thời 30 tháng Chạp Giáp Dần (10-2-1975)

HUYỀN nhiệm Thầy ban khắp cõi trần,

KHUNG trời Đại Đạo thưởng ân xuân,

CAO Đài mở rộng đường sinh lộ,

THƯỢNG cảnh lấp ngăn lối tử thần.

ĐẾ khuyết vui vầy hàng Thánh Phật,

NGỌC giai vắng vẻ bóng nguyên nhân.

HOÀNG đồ Thầy chỉ từ năm trước,

ĐẠI chí THIÊN TÔN sẽ để phần.


Thầy các con, Thầy mừng các con.
Thầy cùng chư Phật Tiên đến trong đêm Giao Thừa để ban ơn cho các con được vui mừng trong lúc Xuân về.

Này các con ! Tiết Xuân hòa dịu đã đến trần gian. Các con đều dừng bước để đón xuân, vui xuân và gác hết nỗi ưu tư nhọc nhằn trong năm cũ. Các con cũng nên ghi lại những gì xấu tốt, nên hư bĩ thới, thăng trầm trên quãng đường các con vừa đi qua.

Nắng hạ mưa thu đông tàn rét mướt, những kinh nghiệm sống ưu và khuyết đó sẽ đem đến cho con kỳ vọng nào để canh tân hơn, hoàn thiện hơn, cho bước đường sang giai đoạn mới trong năm mới. Đêm nay Thầy vui mừng trước sự hiện diện đông đủ của các con.

Nhân đây Thầy dặn dò để mỗi đứa ghi nhớ: Thầy mở cơ tận độ kỳ ba này cho các con, cho thế giới nhân loại cũng như mùa Xuân đến với vạn vật. Vạn vật đã trải qua những giai đoạn sanh sôi trưởng thành hoạt động thâu liễm và tàng ẩn để phục sinh, như cái nóng bỏng của mùa hè, mưa gió thê lương của mùa thu, rét mướt lạnh lùng của mùa đông, là cơ vi triển chuyển từng giai đoạn, vừa un đúc, vừa tạo thành cho vạn vật mà không hề hủy diệt.

Các con ôi ! Thế giới nhân loại hiện giờ xa Thầy, đã tách rời nguồn cội mà không hề trở lại. Tách rời nguồn cội thì cành rơi, lá đổ, không còn nhựa thì làm sao mà sống, dù là cành cây có to đến đâu, có nhiều hoa, nhiều lá, đơm bông kết nụ bao nhiêu đi nữa mà nhựa sống không còn thì một lúc nào đó sẽ khô khan úa xào.

 Nhân loại đã bỏ hẳn sự sống thiên nhiên không ăn mà no, không mặc mà lành để tìm sự sống cực khổ trong tham dục để phải làm mới có mà ăn, mới có mà mặc. Như vậy cũng chưa an phận. Si mê, tranh giành, cướp đoạt, lấn át, hơn thua, tàn sát lẫn nhau cho đến nỗi đời ly loạn, cốt nhục tương tàn, tang điền thương hải. Càng tiến càng sâu, tiến mãi cho đến lúc cuộc đời sẽ hủy diệt cuộc đời.

Thầy khởi đầu cơ phục nguyên tái tạo trên mảnh đất nhỏ bé để dân tộc ít oi mà giàu lòng tin đạo này góp tay vào công cuộc xây dựng đời thánh đức thượng nguơn, thế giới an bình, cho xã hội nhân loại trong tương lai.

Thầy đã đưa tay đến với các con, các con phải đưa tay tới với Thầy. Thầy sẽ dìu dắt các con đến gần Thấy và trở về cùng Thầy. Thầy cùng các con là một, sống trong lẽ thiên nhiên trong mùa xuân vĩnh cửu.

Đức Chí Tôn
Nguồn: nhipcaugiaoly.com