Bác ái vô vị lợi

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 839 | Cật nhập lần cuối: 2/3/2016 8:53:28 AM | RSS

Đôi khi người ta hỏi chúng tôi: Trong việc coi sóc các phạm nhân trẻ tuổi hội PRADO có thu lượm được kết quả gì? Tôi hiểu vì sao người ta hỏi thế. Nhưng thú thật, hỏi vậy tôi không biết trả lời thế nào. Chúng tôi săn sóc họ không phải vì mong được kết quả, mà vì yêu mến họ. Và họ cũng để thấy sự khác biệt đó: Nếu họ thấy người ta yêu mình vì một lý do gì đó thì họ hiểu ngay là người ta không yêu họ thực.


Biết bao nhiêu ảo tưởng trong cuộc đời hy sinh. Tưởng là xả kỷ mà thực ra lại là vị kỷ, vì rằng tôi đã tìm chính tôi khi yêu người ta… Người ta tận tâm cho xứ mình, cho công cuộc của  mình, cho phong trào Công giáo tiến hành của mình, cho nghiệp đoàn của mình, cho đảng mình v.v… Và chính điều này mà tình ái ra xấu. Chúa Giêsu đã nói: Các bạn làm thế có gì lạ? Lương dân chẳng làm như thế ư? (Matt 5-47)

 

Đức Cha A. Ancel

(Trích: Mầu nhiệm bác ái)

Suy Nghĩ và Cầu Nguyện, tập I (1961), tr. 69-70.