Khổ cực của loài người là do thái độ từ chối

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 825 | Cật nhập lần cuối: 2/3/2016 8:53:28 AM | RSS

Xưa ta đói các ngươi không cho ăn; ta khát các ngươi không cho uống; Ta là kẻ xa lạ, các ngươi không tiếp đón…Quả thật, Ta bảo các ngươi, những gì các ngươi đã không làm cho một người nào trong những kẻ hèn mọn nhất này, là các ngươi đã không làm cho chính Ta.” (Mt 25, 42-45)

                                                           

Tất cả nỗi khổ cực của loài người bắt nguồn từ tội biển lận mà ra.


Khổ vật chất, vì có những kẻ hà tiện không bao giờ mở tay làm phúc. Khổ tinh thần, vì có những kẻ tiếc lời không bao giờ mở miệng hỏi han. Tất cả những nỗi khổ cực đau nhói hay âm ỉ, tất cả những nỗi đắng cay, tủi nhục, sầu não, hận thù, tuyệt vọng trên cõi đời này, chung quy là một cơn đói khác không nguôi vì thiếu tình thương.

 

Từ đứa bé khóc nức nở vì bị mẹ đánh oan, cho tới cụ già bị bỏ quên vì bây giờ con cháu đã là ông nọ bà kia, từ cô gái xấu số kém duyên sắc lủi thủi một mình, từ người vợ bị chồng ruồng bỏ vô cớ, cho tới người đàn bà bị tình phụ mượn dòng nước rửa sạch nợ đời – từ kẻ bị bạn thân cố tình thất hứa lừa gạt, cho tới bệnh nhân nghèo hấp hối một mình trong khi y tá trực bận uống café ở phòng bên, từ đứa bé mồ côi cả cha lẫn mẹ, cho tới kẻ tử tội sắp ra pháp trường – tất cả đã đau khổ vì thiếu tình thương, vì chỉ nhận được một thứ tình thương nhỏ giọt, tất cả đã không có được một chút thông cảm xót thương mà người đời từ chối không cho. Một kẻ nào đó đã cất dành cho mình điều mà những người xấu số trên đây cần để sống. Nhưng rút cuộc, điều cần thiết cho người đang thiếu chỉ là vô ích đối với kẻ có thừa, kẻ ấy giữ lại cũng đến bỏ phí mà thôi.

 

Isabelle Rivière

 

Lạy Chúa, xin đến với mọi kẻ cô đơn

Sắp sa cơn tuyệt vọng,

Xin đoái nhận họ làm nghĩa tử.

Cực khổ thay, kẻ không cha mẹ vợ con,không nơi nương tựa.

Tủi nhục thay, thấy nỗi khổ của mình chỉ làm cho người nghe bực mình khó chịu.

Xin Chúa cho hồi sinh những kẻ bị lòng dạ ích kỷ,

keo kiết của người đời xô đẩy vào một thứ “sa mạc”

Đối với kẻ ngã lòng chập chờn muốn tự tử,

coi cái chết là một lối thoát,

Xin ban cho niềm ủi an

Mát như dòng suối,

Dịu như bàn tay mẹ hiền.

 

Francis Jammes


Trích Lời kinh từ cuộc sống, tr.6-7

Tập II của “Sống dưới con mắt Chúa”