Đạo gia nhập thế và xuất thế
Sống Đạo theo Lão giáo
Trong kinh nhựt tụng Cao Đài, bài Tiên giáo Chí Tâm Quy Mạng Lễ, xưng tụng Đức Thái Thượng Đạo Quân như sau :
"Tiên Thiên khí hóa
Thái Thượng Đạo Quân
Thánh bất khả tri
Công bất khả nghị
Vô vi cư Thái Cực chi tiền
Hữu thỉ siêu quần chơn chi thượng
Đạo cao nhứt khí
Diệu hóa Tam Thanh
Đức hoán hư linh
Pháp siêu quần Thánh
Nhị ngoạt thập ngũ, phân tánh giáng sanh.
Nhứt thân ức vạn, diệu huyền thần biến ..."
Và chính Ngài đã giáng cơ trong Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ như sau :
“Giáo đạo huyền thâm pháp diệu mầu,
Chủ tâm chế ngự, ý lần thâu;
Vô thinh vô sắc vô âm tướng,
Vi thiện vi nhân thoát cảnh sầu.
Thái hệ nhiều cơn còn biến loạn,
Thượng nguơn dựng lập khắp năm châu;
Đạo đời chung hưởng trời Nghiêu Thuấn,
Tổ nghiệp nhà Nam rạng một màu”
(TNHT,Q1) tr. 213
Nhưng không phải đến thời Tam Kỳ Phổ Độ người ta mới biết đến danh hiệu và giáo thuyết Ngài, vì Ngài đã giáng sanh rất nhiều kiếp để dạy đạo.
“Nhị ngoạt giáng sanh tại cõi trần,
Tái sanh hà xứ biết bao lần;
Dốc đem đạo pháp cho nhân loại,
Tu tánh luyện hồn đắc pháp thân
(CQPTGL,27.3.75)
Và một trong những kiếp đó là Đức Lão Tử, sinh ở nước Lỗ vào thế kỷ VI trước CN (-571), tên thật là Lý Nhĩ, tự là Đam nên còn gọi là Lão Đam. Thánh giáo Cao Đài cũng xác nhận Đức Đạo Tổ là Lão Đam:
“Nên thân Bồ Tát bỏ thân phàm,
Về chốn Cung Đâu gặp Lão Đam;
Có lắm Kim đơn và Cúc tửu,
Trường sanh bất diệt cõi Trời Nam”.
(Đông Phương Chưởng Quản, BNTĐ,9.5.1973)
Xưa nay khi nói đến Lão giáo hay đề cập đến đạo gia người ta thường nghĩ đến Tiên đạo, như một đạo yếm thế, chán đời, xuất thế ẩn dật.
Nhưng nếu nghiên cứu kỹ Đạo Đức Kinh của Đức Lão Tử, kinh điển của các Đấng trong Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ, nhứt là Thánh giáo của Đức Thái Thượng Lão Quân, chúng ta sẽ thấy Tiên gia hay Đạo gia không tu hành một cách cực đoan hay huyền hoặc.
Ngược lại đạo gia sống giữa xã hội rất thực tế, chọn một cách sống vừa an lành, vừa ích nhơn lợi vật, đồng thời biết vận dụng lẽ đạo để dưỡng sinh tánh mạng và thoát hóa tâm linh.
Cách sống đạo của đạo gia vừa nhập thế vừa xuất thế, mãi cho đến khi đắc đạo cũng không lìa bỏ chúng sanh mà còn đem Đạo cứu đời, tự lãnh sứ mạng truyền thừa đạo pháp, mở đường tận độ.
A. NHẬP THẾ