Bài học Mẹ dạy

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 1444 | Cật nhập lần cuối: 2/3/2016 8:53:28 AM | RSS

Mẹ về quê ngoại thăm Dì út và cũng là để tham dự lễ cưới của con gái đầu lòng của Dì.


Mẹ về nhà, mồ hôi nhễ nhại vì chuyến xe đò người nêm chật kín. Mẹ mệt mỏi vì ngồi bó gối suốt 3 giờ đồng hồ. Nhận được điện thoại của Mẹ, sáu đứa con vội chạy ra tận đầu hẻm đón Mẹ. Vai Mẹ oằn xuống, Mẹ cất bước nặng nhọc với nào là túi xách nào là bao bị. Ồ Mẹ còn đang vất vả kéo lê dưới đất một bao tải to. Cái gì trong đó mà Mẹ phải vất vả, cực nhọc mang về nhỉ? Những đứa con ào tới đón Mẹ, giành nhau xách, khiêng giúp Mẹ để Mẹ bớt mệt, và cũng là muốn thỏa trí tò mò về cái bao tải nặng ký kia!


Về nhà, cả sáu đứa nhào tới tranh nhau mở tung cái bao tải to lớn và còn bí mật nọ, quên cả rót nước mời Mẹ. Mẹ trách nhẹ: “Mẹ khát nước quá, có đứa nào rót cho Mẹ một ly nước uống đỡ mệt không nào?”


Sáu đứa con giật mình nhìn Mẹ, bẽn lẽn xấu hổ vì ham muốn thỏa trí tò mò mà quên chăm sóc Mẹ. Cả đám lại giành nhau đi rót nước mời Mẹ, nhưng ánh mắt chúng vẫn không rời khỏi cái bao tải đầy mê hoặc nọ: toàn xoài là xoài! Những trái xoài căng bóng, tròn trịa khiến chúng thèm thuồng, mắt dán chặt vào những trái xoài đầy cám dỗ, không rời đi chỗ khác được!


Trong khi tíu tít hỏi thăm Mẹ về chuyến đi, đứa nào cũng chăm chăm chú chú đợi Mẹ cho phép để “xử lý” ngay những quả xoài hấp dẫn kia.


Mẹ biết ý chúng, liền mỉm cười “phát lệnh”: “Mỗi đứa con hãy chọn 5 trái mà mình ưng ý nhất, thích nhất!”


Được lời như cởi tấm lòng, những đứa trẻ chạy ùa tới xé toang miệng bao, những trái xoài to lớn được tự do lăn khắp phía, nhưng chúng cũng không thể thoát khỏi những bàn tay nhanh nhẹn, những cặp mặt đầy ham muốn của bọn trẻ.


Thoáng chốc, bọn trẻ đã chọn xong phần của mình, sáu phần toàn những trái xoài vàng ươm, căng tròn, bóng lưỡng. Trong bao còn lại khá nhiều, nhưng chắc chắn là không đẹp mắt bằng những trái mà bọn trẻ đã giành lấy cho mình. Chúng hí hửng tưởng tượng những ngày kế tiếp được nhâm nhi, thưởng thức 5 trái xoài đẹp mắt thuộc phần của chúng, mà không để ý Mẹ đang mỉm cười đầy ý nghĩa.


Mẹ thủng thẳng nói: “Cám ơn các con đã chọn giúp Mẹ những phần quà để biếu Bà Ngoại và các cô chú hàng xóm!”


Mẹ có nói nhầm không? Hay là vì vui quá mà bọn trẻ nghe lầm? 30 trái xoài ngon lành, hấp dẫn kia là để làm quà biếu ư? Không phải là phần của chúng ư?


Chúng nhìn Mẹ không chớp mắt, Mẹ cũng nhìn thẳng vào mắt chúng, ánh mắt Mẹ rất kiên quyết, không hề có ý giỡn cợt!


Đám nhóc sửng sốt, ngỡ ngàng, không hiểu! Chưng hửng… không thốt nên lời, cả 12 con mắt đổ dồn vào Mẹ, thắc mắc, khó hiểu, chờ Mẹ giải thích!

Mẹ ôn tồn nói: “Các con đi học giáo lý mà không nhớ Lời Chúa dạy ư?”


Bọn trẻ ngây người ra, lạ thật, những trái xoài này có liên quan gì tới giáo lý, tới Lời Chúa dạy nhỉ? Lời Chúa thì chúng đã được học nhiều và còn thuộc nằm lòng khá nhiều câu, vậy Mẹ muốn nói về Lời nào của Chúa nhỉ?


Mẹ cười thú vị trước những ánh mắt ngỡ ngàng của chúng, Mẹ trêu: “Không chăm học giáo lý nên chẳng nhớ lời Chúa dạy phải không nào?”


Bọn trẻ mặt đỏ gay, cúi xuống không dám nhìn Mẹ, chờ đợi Mẹ nói tiếp.


Mẹ thấy tội nghiệp chúng, không nỡ trêu lâu hơn, nên vội nói: “Chúa dạy chúng ta đối xử tốt với người khác rằng ‘Tất cả những gì các con muốn người ta làm cho các con, thì chính các con hãy làm cho người ta như thế!’. Các con muốn ăn những trái xoài thơm ngon đẹp mắt, vậy sao không biết dành những trái xoài đó làm quà biếu người khác, để họ cũng được thưởng thức vị ngon của chúng?”


Nhìn các con cúi mặt nhìn đất, Mẹ tiếp lời: “Các con được học nhiều Lời Chúa, mà chưa có đem áp dụng vào cuộc sống. Các con đợi đến khi nào mới sống Lời Chúa dạy? Đây là cơ hội để các con thực hiện Lời của Chúa đấy!”


Bọn trẻ ngậm ngùi nhìn những trái xoài đầy tiếc rẻ, nhưng không có đứa nào dám lên tiếng phản đối, Mẹ nói đúng mà!


Sáu đứa trẻ năm xưa, có một đứa lớn lên, trở thành tu sĩ, mỗi lần đọc hay nghe lại câu Kinh Thánh: “Tất cả những gì các con muốn người ta làm cho các con, thì chính các con hãy làm cho người ta như thế!” (Mt 7, 12) thì mắt lại rơm rớm nước mắt nhớ về Mẹ. Anh ta thầm cầu nguyện: “Lạy Chúa Giêsu, Mẹ con ngày càng cao tuổi, sức khỏe ngày càng yếu đi, xin Chúa chăm sóc Mẹ giúp con, xin ban cho Mẹ những ngày tháng vui tươi, hạnh phúc bên đàn con cháu, và xin cho con mãi là con ngoan của Mẹ khi con biết ghi nhớ và thực hiện lời dạy của Chúa trong mọi nhịp sống trong đời con. Amen.”



Chiên Già (13.5.2012)

Nguồn: tgpsaigon.net