Đại kết Kitô giáo cần hiểu biết nhau và đối thoại với nhau (1)
Đức Giáo hoàng Biển Đức XVI: Bài giảng cho Giờ Kinh tối Đại kết
Lễ Thánh Phaolô Trở Lại ở Đền thờ Thánh Phaolô Ngoại Thành
Anh Chị Em thân mến,
Trong “Tuần lễ Cầu nguyện” sẽ được kết thúc vào buổi tối hôm nay đây, Các Giáo hội và các Cộng đồng Giáo hội khắp thế giới gia tăng lời khẩn nài chung xin Chúa cho mối hiệp nhất Kitô giáo. Cùng nhau chúng ta hãy suy niệm về những lời của Phúc Âm Thánh Marcô vừa được công bố, đó là “Người thậm chí còn làm cho kẻ điếc nghe thấy và người câm nói được” (7, 37), một đề tài thánh kinh được các Cộng Đồng Kitô hữu ở Nam Phi đề nghị..............
Khi cùng nhau lắng nghe lời Chúa, thực hành việc đọc Thánh Kinh lectio divina, tức là đọc với lời nguyện cầu, chúng ta hãy làm sao cho mình cảm thấy ngỡ ngàng trước cái mới mẻ của Lời Chúa là những gì không bao giờ cằn cỗi già đời và không bao giờ tiêu hao cạn kiệt; hãy thắng vượt tình trạng điếc lác của chúng ta trước những lời không hợp với các thành kiến và ý nghĩ của chúng ta; hãy lắng nghe cũng như hãy học hỏi, trong mối hiệp thông với các tín hữu thuộc tất cả mọi thời đại; tất cả những điều ấy làm nên một đường lối cần phải trải qua để đạt tới mối hiệp nhất trong một đức tin như là tác động đáp ứng việc lắng nghe Lời Chúa.
Bất cứ ai lắng nghe Lời Chúa đều có thể và cần phải nói năng và truyền đạt Lời Chúa cho người khác, cho những ai chưa bao giờ nghe thấy Lời Chúa, hay những ai đã lãng quên Lời Chúa và chôn vùi Lời Chúa vào những thứ rắc rối gai góc và lừa đảo của thế giới này (x Mt 13, 22).
Chúng ta cần phải tự hỏi mình rằng: phải chăng Kitô hữu chúng ta có lẽ đã trở nên quá thinh lặng? Phải chăng có lẽ chúng ta đã thiếu can đảm để lên tiếng và làm chứng như những ai đã chứng kiến thấy việc chữa lành cho người câm điếc ở Miền Thập Thành? Phải chăng thế giới của chúng ta cần đến chứng từ này; nhất là thế giới đang chờ đợi một chứng từ chung của thành phần Kitô hữu chúng ta.
Bởi thế, việc lắng nghe Vị Thiên Chúa là Đấng đang nói cũng bao hàm cả việc lắng nghe nhau, việc đối thoại giữa Chư Giáo hội và Các Cộng đồng Giáo hội. Việc đối thoại chân tình và trung thành là một thứ phương tiện tiêu biểu và bất khả thiếu trong việc tìm cầu hiệp nhất.
Sắc lệnh về Đại kết của Công đồng Chung Vaticanô II đã nhấn mạnh rằng nếu Kitô hữu không biết nhau một cách hỗ tương, thì việc tiến bộ trên con đường tiến đến mối hiệp thông là những gì không tưởng. Thật vậy, chúng ta lắng nghe và thông đạt bằng việc đối thoại; chúng ta đối chất nhau, và với ơn Chúa, có thể tiến đến chỗ qui hợp nơi Lời của Người, khi chấp nhận những đòi hỏi áp dụng cho tất cả mọi người theo Lời Người.
Các Nghị phụ Công đồng không phải chỉ muốn việc lắng nghe và đối thoại là những gì hữu dụng cho nguyên việc tiến bộ về đại kết, các vị còn thêm một khía cạnh liên quan tới chính Giáo hội Công giáo nữa, đó là, như bản văn viết: ‘Nhờ cuộc đối thoại như thế mà tình trạng của Giáo hội Công giáo thực sự ra sao lại càng hiện lên rõ ràng hơn’ (Unitatis Redintegratio, khoản 9).
Không thể nào thiếu được vấn đề là ‘giáo huấn cần phải được rõ ràng trình bày một cách trọn vẹn’ đối với một cuộc đối thoại chất vấn, bàn luận và thắng vượt những phân rẽ vẫn còn tồn tại nơi Kitô hữu, thế nhưng, dĩ nhiên là ‘cách thức và trật tự để bày tỏ niềm tin Công Giáo không được trở thành những gì gây trở ngại cho việc đối thoại với anh em của chúng ta’ (I bid, khoản 11).
Cần phải nói một cách đúng đắn (orthos) và một cách có thể lĩnh hội. Cuộc đối thoại đại kết này bao gồm việc sửa lỗi huynh đệ theo phúc âm và dẫn đến một thứ phong phú thiêng liêng hỗ tương trong việc chia sẻ những cảm nghiệm đích thực về đức tin và đời sống Kitô hữu.
Để thực hiện điều ấy, chúng ta cần phải không ngừng nài xin ơn trợ giúp của Thiên Chúa và ơn soi sáng của Thánh Thần. Đó là những gì Kitô hữu trên toàn thế giới đã thực hiện trong ‘Tuần Lễ’ đặc biệt này, hay những gì họ sẽ làm trong Tuần Chín trước Lễ Hiện Xuống, cũng như vào mọi trường hợp thích đáng, bằng việc dâng lên lời nguyện cầu tin tưởng của mình xin cho tất cả mọi người môn đệ của Chúa Kitô được nên một, và, xin cho họ, khi lắng nghe Lời Chúa, có thể cống hiến một chứng từ chung cho con người nam nữ của thời đại chúng ta...............
Tôi xin ký thác cho việc chuyển cầu của Thánh Phaolô, vị không ngừng xây dựng mối hiệp nhất của Giáo hội, các hoa trái của những gì lắng nghe cũng như của chứng từ chung chúng ta đã từng có thểm nghiệm cảm thấy nơi nhiều cuộc họp mặt và đối thoại huynh đệ xẩy ra trong năm 2006, cả với Chư Giáo hội Đông Phương cũng như với Chư Giáo hội cùng Các Cộng đồng Giáo hội ở Tây phương.
Nơi những biến cố ấy, chúng ta có thể thấy được niềm vui của tình huynh đệ, cùng với nỗi hối hận về những thứ căng thẳng đang kéo dài, khi làm sinh động niềm hy vọng được Chúa khơi lên trong chúng ta.
Chúng ta hãy cám ơn tất cả những ai đã giúp vào việc gia tăng việc đối thoại đại kết bằng lời nguyện cầu, bằng việc hiến dâng nỗi khổ đau của họ, và bằng hoạt động liên lỉ của họ. Trên hết là Chúa Giêsu Kitô Chúa chúng ta là Đấng chúng ta cần phải dâng lên những lời tạ ơn nồng thắm về hết mọi sự.
Chớ gì Trinh Nữ Maria xin cho chúng ta đạt được sớm bao nhiêu có thể niềm mong ước thiết tha nơi Người Con thần linh của Mẹ: ‘cho họ tất cả được nên một… để thế gian tin tưởng’ (Jn 17, 21).
Đại kết Kitô giáo sẽ được Hiện thực theo Lời Chúa hứa
(Bài Giảng lễ Đăng Quang 24.04.2005)
“Cả hình ảnh về người mục tử và hình ảnh về người đánh cá đều làm phát ra một tiếng mời gọi hiệp nhất tỏ tường. ‘Tôi còn có chiên khác chưa thuộc về đàn này; Tôi cần phải dẫn chúng nữa, và chúng sẽ lắng nghe tiếng Tôi. Rồi sẽ có một đàn chiên và một chủ chiên’ (Jn 10, 16); những lời này của Chúa Kitô ở cuối bài giảng của Người về vị Chủ Chiên Nhân Lành. Và trình thuật về 153 con cá lớn được kết thúc bằng câu nói hân hoan: ‘mặc dù quá nhiều cá mà lưới vẫn không bị rách’ (Jn 21, 11). Than ôi, Chúa yêu ơi, giờ đây chúng con cảm thấy buồn lòng mà nhìn nhận rằng nó đã bị rách rồi! Nhưng không – chúng con không được buồn! Chúng con hãy vui lên vì Chúa đã hứa hẹn, một lời hứa không làm thất vọng, và chúng con hãy làm tất cả những gì chúng con có thể để theo đuổi con đường hướng đến hiệp nhất Chúa đã hứa. Chúng con hãy nhớ đến nó khi chúng con nguyện cầu cùng Chúa, khi chúng con nài xin Người: vâng, lạy Chúa, xin Chúa hãy nhớ lại lời Chúa hứa. Xin Chúa ban cho chúng con được trở thành một đàn chiên và một chủ chiên! Xin Chúa đừng để cho lưới của Chúa bị rách, xin hãy giúp chúng con trở thành những người tôi tớ của hiệp nhất!”
Đại Kết Kitô Giáo cần lòng đơn sơ, liên lỉ nguyện cầu và một thứ đại kết thiêng liêng
(Diễn từ với phái đoàn Đại kết và Liên tôn thứ Hai 25.04.2005)
”Con đường hướng về mối hiệp nhất trọn vẹn như Chúa Giêsu mong muốn nơi thành phần môn đệ của Người cần phải có một tấm lòng đơn sơ cụ thể trước những gì được Thần Linh nói cùng các Giáo hội, cần đến lòng can đảm, dịu hiền, cương quyết và hy vọng đạt được cùng đích này. Nó trước hết đòi phải thực hiện việc đồng tâm liên lỉ nguyện cầu để xin Vị Mục Tử Nhân Lành ban tặng ân hiệp nhất cho đàn chiên của Người.
”Vào dịp rất đặc biệt này, dịp mang chúng ta lại với nhau chính vào lúc bắt đầu việc tôi phục vụ giáo hội, việc tôi lo âu chấp nhận nhưng tin phục vào Chúa, tôi xin quí vị hãy cùng tôi nêu gương về một thứ đại kết thiêng liêng, một thứ đại kết, trong nguyện cầu, làm hiện thực mối hiệp thông của chúng ta một cách dễ dàng. Tôi xin truyền đạt cho quí vị tất cả những ước mong và suy tư này cùng với những lời chào thân ái nhất của tôi, nhờ đó, qua quí vị, chúng cũng được chuyển đến các giáo hội và cộng đồng giáo hội của quí vị”.
Đại Kết Kitô Giáo liên quan đến Vận Mệnh Âu Châu
(Sứ Điệp gửi ĐHY Jean-Louis Tauran về Giáo hội Chính Thống giáo Hy Lạp 27.10.2005)
“Tôi xin huynh hãy chuyển đến Đức Thượng phụ Christodoulos là tôi lấy làm vui mừng được tiếp đón ngài ở Rôma để cùng nhau cho thấy một giai đoạn mới đạt được trên con đường hòa giải và hợp tác. Điều này chứng thực cho lòng tôi thành thật muốn phát tiển mối liên hệ mạnh mẽ hơn bao giờ hết niềm tin tưởng và tình huynh đệ giữa chúng ta trong việc cùng nhau hoạt động trong nhiều khó khăn thử thách của việc truyền bá phúc âm hóa: Đặc biệt là chúng ta có thể mạnh mẽ hơn để giúp cho các quốc gia Âu Châu tái xác nhận căn gốc Kitô giáo của họ để một lần nữa họ tìm được nhựa sống dưỡng nuôi và làm phong phú chính tương lai họ cho thiện ích của con người và toàn thể xã hội. Nó sẽ là một đường lối cùng nhau loan báo Tin Mừng của Chúa Kitô cho thế giới hiện đại là thế giới rất cần đến nó. Nhờ thế, chúng ta mới đáp ứng hơn bao giờ hết niềm thiết tha ước mong của chính Chúa Kitô là :Để họ được nên một” (x Jn 17, 21), cho đến ngày, thời điểm Thiên Chúa muốn và theo hướng dẫn của Thánh Linh, chúng ta có thể cử hành mối hiệp thông được trọn vẹn phục hồi.
(Diễn Từ ngỏ cùng Ủy Ban Hội Nghị Đại Kết 25.01.2006)
“Ở một Âu Châu đang trên đường tiến đến mối hiệp nhất về chính trị, chúng ta có thể chấp nhận hay chăng Giáo hội của Chúa Kitô là yếu tố gây ra tình trạng bất nhất và bất hợp? Phải chăng đó là một trong những gương mù lớn nhất của thời đại chúng ta đây?
“Ưu tiên đích thực đối với Âu Châu đó là việc tái cương quyết dấn thân để ánh sáng của Chúa Kitô được sáng tỏ và chiếu soi những bước đường của lục địa Âu Châu vào lúc mở màn cho tân thiên niên kỷ này. Tôi hy vọng rằng mỗi đoạn đường của cuộc hành trình này đều được chiếu soi bởi ánh sáng này của Chúa Kitô, và Hội Nghị Đại Kết Âu Châu sẽ góp phần vào việc làm cho thành phần Kitô hữu thuộc các quốc gia của chúng ta ý thức hơn nữa về nhiệm vụ của họ trong việc làm chứng cho đức tin nơi môi trường văn hóa hiện nay là môi trường thường có những đặc tính của tương đối chủ nghĩa và tình trạng khô đạo.
“Để cho tiến trình hiệp nhất đang diễn tiến được thành quả, Âu Châu cần phải tái nhận thức căn gốc của mình, bằng cách giành chỗ cho các thứ giá trị đạo lý là những gì thuộc về gia sản thiêng liêng phong phú và vững chắc của nó. Tuy nhiên, việc chúng ta hiện diện với tư cách là thành phần Kitô hữu sẽ là những gì quyết liệt và rạng ngời chỉ khi nào chúng ta can đảm cương quyết tiến trên con đường hòa giải và hiệp nhất. Sau khi Bức Tường Bá Linh sụp đổ cần phải liên kết để giải quyết những thách đố hiện tại, bắt đầu với thách đố nơi tính cách tân tiến và tục hóa”.
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh (tổng hợp và tuyển dịch)
Nguồn: thoidiemmaria.net