Tìm hiểu về Thánh Kinh thiêng liêng nhất (Kitab-I-Aqdas) - P.7
Nhân danh Ngài là Đấng cai quản tối cao trên tất cả những ai đã hiện hữu và tất cả những ai sẽ hiện hữu
167. Hãy lưu ý kẻo có danh nào cản trở các ngươi đến với Ngài là Đấng Sở hữu tất cả các danh, hoặc có ngôn từ nào khiến các ngươi rời xa sự Tưởng nhớ tới Thượng Đế, tới Đấng Nguồn cội sự Khôn sáng này giữa các ngươi. Hỡi quần hội các tu sĩ, hãy hướng về Thượng Đế và cầu xin ơn phù trợ của Ngài, và các ngươi chớ tự biến mình thành màn ngăn giữa Ta và chúng sinh của Ta. Đấng Chúa của các ngươi đã khuyên các ngươi như thế, và truyền lệnh cho các ngươi là hãy công bằng, để cho sự nghiệp của các ngươi khỏi hóa thành hư không và chính các ngươi lại quên đi lời hứa của mình. Liệu có ai chối bỏ được nền Chánh Đạo này để bênh vực chân lý của một chính nghĩa nào khác khắp trong tạo vật? Nhân danh Ngài là Đấng tạo hình cả vũ trụ, không ai làm được điều đó! Dân chúng đang bị liệm kín trong tấm màn dày đặc.
Hãy nhớ: Nhờ nền Chánh Đạo này mà mặt trời chứng cớ mọc lên, và ngôi sao bằng chứng tỏa ánh sáng lên tất cả những ai sống trên trái đất. Hỡi những người có tuệ giác, hãy sợ Thượng Đế, và chớ trở thành những kẻ không tin Ta. Hãy lưu ý kẻo danh xưng “Đấng Tiên tri” ngăn trở các ngươi trước Lời Công bố Tối đại này (180), hoặc sự nhắc nhở tới “Quyền Đại diện” ngăn trở các ngươi đến với quyền tối thượng của Ngài là Đấng Đại diện của Thượng Đế (181) hằng che chở cho tất cả các thế giới. Mọi danh đều được tạo nên bởi Ngôi Lời của Ngài, và mọi chính nghĩa đều tùy thuộc Chánh Đạo kỳ diệu, hùng mạnh và toàn thắng của Ngài. Hãy nhớ: Đây là Ngày của Thượng Đế, là Ngày không có cái gì được nhắc đến ngoại trừ chính Bản thể Ngài, Đấng Phò trợ Toàn năng của tất cả các thế giới. Đây là nền Chánh Đạo làm rúng động tất cả những thần tượng và những điều mê tín của các ngươi.
Ghi nhớ: Số trong ngoặc ( ) là đề nghị chúng ta xem thêm phần chú thích liên quan.
Thư tháng Baha'i, số 240 (tr. 35-37)
___________________
Chú thích:
(180) Hãy lưu ý kẻo danh xưng “Đấng Tiên tri” ngăn trở các ngươi trước Lời Công bố Tối đại này 167.
Đức Baha’u’llah lưu ý những người “có linh giác”, đừng để những lời giải thích của chính họ về các Thánh thư ngăn trở họ nhận biết Đấng Biểu hiện của Thượng Đế. Tín đồ của mỗi tôn giáo đều có khuynh hướng để cho lòng tôn sùng của mình đối với Đấng Giáo tổ khiến họ xem Mặc khải của Ngài là Lời cuối cùng của Thượng Đế, và chối bỏ khả năng về sự xuất hiện của một Đấng Giáo tổ đến sau. Đây là trường hợp của Do thái giáo, Thiên Chúa giáo và Hồi giáo. Đức Baha’u’llah bác bỏ giá trị của quan niệm chung cuộc này cả về mối liên hệ đối với các kỳ Cứu độ trước cũng như đối với kỳ Cứu độ của chính Ngài. Đối với người Hồi giáo, Ngài viết trong Kitab-i-Iqan rằng “con dân của Kinh Quran đã để cho những từ ‘Dấu ấn của các Đấng Tiên tri’ che mờ mắt họ”, “làm tối nhận thức của họ, và tước đoạt của họ đặc ân nhận lãnh mọi thiên phước đa dạng của Ngài”. Ngài khẳng định rằng “đề tài này đã từng... là một thử thách đớn đau đối với toàn thể nhân loại”, và khóc thương cho số phận của “những kẻ, bám vào các từ này, mà không tin nơi Ngài là Đấng Mặc khải thực sự của họ”. Đức Bab cũng nhắc tới chính đề tài này khi Ngài cảnh cáo: “Đừng để các danh biến thành cái màn ngăn che các ngươi với Ngài là Đấng Chúa của các danh, kể cả danh Đấng Tiên tri, vì danh ấy chỉ do lời Ngài tạo nên”.
(181) sự nhắc nhở tới “Quyền Đại diện” ngăn trở các ngươi đến với Ngài là Đấng Đại diện của Thượng Đế 167.
Thuật ngữ được dịch ra đây thành “Quyền Đại diện”, nguyên gốc tiếng Á-rập là “Vilayat” gồm rất nhiều nghĩa như “quyền đại diện”, “chức giáo hộ”, “quyền bảo hộ”, và “quyền kế vị”. Thuật ngữ này được dùng để chỉ sự liên hệ với chính Thượng Đế, với Đấng Biểu hiện của Ngài, hoặc với những người kế vị được chỉ định của Đấng Biểu hiện.
Trong câu kinh Aqdas này, Đức Baha’u’llah cảnh cáo về việc để cho những khái niệm cản trở sự nhận biết “Quyền Tối thượng” của Đấng Tân Biểu hiện Thiêng liêng, “Đấng Đại diện của Thượng Đế” thực sự.