Linh mục và tên cướp (Giải Viết Văn Đường Trường 2016)

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 1421 | Cật nhập lần cuối: 6/14/2016 4:04:43 PM | RSS

Linh mục và tên cướp (Giải Viết Văn Đường Trường 2016)Hắn tên Tý, biệt danh Tý lỳ, tên cướp khét tiếng từng gây biết bao tội ác kinh hoàng cho người dân xóm đạo đã bỏ xứ ra đi một thời gian nay bỗng xuất hiện trở lại. Tin này làm bà con giáo dân xứ Martino không khỏi hoang mang sợ hãi.

Tý lỳ đứng trước ngôi Nhà thờ cổ Thánh Martino lúc 1 giờ trưa, trời nắng gắt, dưới gốc cây sấu già tỏa bóng râm che phủ thân hình hắn cao to vạm vỡ như khỉ Kinh Kông, hai tay khuỳnh ra trông hung tợn! Hắn đứng đó, bầu không khí quanh Nhà thờ đang trong veo bỗng trở nên đặc quánh, một nỗi sợ hãi bao trùm . Hắn đứng suốt một giờ đồng hồ không nhúc nhích, mắt nhìn trừng trừng lên lên cây Thập Giá trên nóc cao Nhà thờ với gương mặt nặng sầu u uất.

Vị linh mục lững thững bước ra khỏi khuôn viên nhà xứ, ông đứng nhìn bâng quơ lên bầu trời xanh xám nhạt nắng, mặt trời bị che khuất bởi nhiều cụm mây đen vần vũ đi qua. Một lát, ánh sáng bỗng quang đãng trở lại. Linh mục vừa trông thấy Tý lỳ đứng lù lù trước cổng , nhưng ông vẫn bình thản điềm nhiên bước tới. “Hắn đến rồi” … Linh mục lẩm bẩm.

Tý lỳ, con bà Sáu Xẩm trong xóm đạo Martino hiền hòa nhỏ bé, xưa nay chỉ mình hắn giao du với bọn giang hồ, lừng danh một dạo với những vụ cướp bóc tàn bạo, những vụ hãm hiếp dã man, từng vào tù ra khám không biết bao nhiêu lần. Chỉ mới đây thôi, bà con giáo dân tưởng hắn đã lãnh án từ hình sau một vụ giết người cướp của man rợ…Vậy mà không hiểu sao giờ hắn lại xuất hiện ở đây! “ Hay hắn vượt ngục!”, linh mục thắc mắc. “ Phải rồi, hắn nổi tiếng có tài vượt ngục đến công an còn phải ngán hắn nữa là …!”. Vị linh mục bất giác thở dài ngao ngán.

Bây giờ, tên giang hồ máu lạnh đang đứng nhìn vị Linh mục với cặp mắt sắc lạnh, như thể hắn muốn ăn tươi nuốt sống ông cha đạo trông yếu đuối hiền lành như con cừu non đứng trước nanh vuốt con hùm xám. Tên cướp có thể lấy mạng linh mục dễ như lấy đồ trong túi . Song, dường như ông linh mục chẳng chút sợ hãi. Ông mạnh dạn tiến đến đứng đối mặt với hắn .

- Anh hẹn tôi ra đây có chuyện gì không?

Tý lỳ gầm gừ:

- Lẽ ra tôi đã giết ông ngay từ lúc tôi vừa trông thấy ông! Tại sao ông dám bán đứng tôi cho công an?

Linh mục tỏ ra bình tĩnh:

- Tôi không bán đứng anh cho ai hết. Tôi đến gặp anh theo yêu cầu của mẹ anh, bà Sáu Xẩm, người đã khóc hết nước mắt vì anh, bà muốn anh quay về với gia đình, và tôi chỉ muốn khuyên anh hãy ăn năn sám hối …

Tý lỳ gằn giọng:

- Hừ …lại ăn năn sám hối! Ông bảo tôi sám hối là sám hối cái gì hả ông cha đạo? Ông không nhớ gí sao? Hôm đó, ông vừa đến gặp tôi thì công an ập vào bắt tôi ngay …Rõ ràng ông bán đứng tôi còn gì! Lại còn già mồm bảo tôi sám hối là sám hối cái gì! Tôi và bà Sáu chẳng còn tình nghĩa mẹ con gì nữa ! Bây giờ, tôi phải lấy mạng ông …

Nói dứt lời hắn lập tức móc ra con dao sáng quắc, ánh sáng ngời lưỡi dao phản chiếu ánh sáng mặt trời lấp lánh làm chóa mắt ông linh mục, nhưng ông vẫn bình thản nhìn hắn. Không chút chần chừ Tý lỳ lao vào vị linh mục như con hổ đói khiến ông không khỏi giật mình, ông chỉ kịp nhìn thấy ánh dao lóe lên như tia chớp, bằng phản xạ tự nhiên ông nghiêng mình qua bên trái tránh né … Cùng lúc ấy, có tiếng người lao xao phía trước, tất cả như làm Tý lỳ phân tâm khựng lại, lưỡi dao của hắn đi chệch hướng đâm sượt qua vai vị linh mục làm ông té khụy.

- Thằng Tý lỳ giết cha bà con ơi! Bắt lấy nó!

Đám đông từ đâu bất ngờ xuất hiện đông đảo, trong tay họ gậy gộc, cuốc xẻng, dao mác... Tý lỳ hốt hoảng nhanh như sóc lao mình qua bờ rào thoát thân . Một số người cầm gậy gộc đuổi theo,nhưng Tý lỳ đả cao bay xa chạy. Mọi người xúm đến đỡ vị linh mục. Ông khoát tay:

- Tôi …tôi không sao! Hắn…hắn đâu rồi?

- Hắn bỏ chạy rồi, thưa cha!

Linh mục cố rướn người nhìn qua sau bờ rào, nơi tên cướp vừa trốn thoát như nuồi tiếc điều gì đó. Ông nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Mọi người đỡ ông đứng dậy. May cho ông chỉ bị vết thương nhỏ nơi cánh tay trái . Mấy người vội xúm vào cầm máu băng bó vết thương cho ông. Sau đó, cha quay sang nói với mọi người:

- Chỉ là hiểu lầm giữa tôi và Tý lỳ, mong bà con đừng nghĩ gì . Cám ông các ông các bà đến kịp lúc. Thôi các ông các bà mau về đi, đừng gây ồn ào làm gì. Tôi cám ơn Chúa vì mình không sao.

- Thằng Tý lỳ rất manh động, xin cha cẩn thận!

- Được, tôi sẽ cẩn thận hơn. Cám ơn các ông!Thôi chúng ta giải tán nhé!

- Xin cha bảo trọng, chúng con về!

Mọi người ai nấy chào cha rồi kéo nhau ra về. Linh mục bước ra đóng cổng lại. Ông chậm rãi bước vào gian nhà nguyện quỳ gối gục đầu chắp tay ngước mắt cầu nguyện trước tượng Lòng Thương Xót Chúa.

Ba tháng sau, mọi việc nhanh chóng rơi vào quên lãng. Linh mục như thường lệ chuẩn bị cho buồi Thánh lễ vào lúc 5 giờ chiều. Mới hơn ba giờ trời bỗng đổ mưa như trút. Linh mục đang loay hoay trong phòng lễ thì thấy ông trùm xứ đội áo mưa vào tìm cha vẻ gấp gáp, gương mặt ông trùm tái xanh tái xám:

- Thưa cha …xin cha đề phòng, Thằng Tý lỳ lại xuất hiện , nó đang lẩn quẩn quanh giáo xứ đấy cha ạ! Chúng con đã bố trí người bảo vệ cha. Xin cha cẩn thận! Có thể hắn lại đến tìm giết cha một lần nữa!

- Tôi cũng đang muốn gặp hắn đây!

Linh mục đột nhiên nói khiến ông trùm há hốc mồm nhìn cha.

- Cha …cha vừa nói gì? Cha không nhớ lần trước hắn suýt nữa giết cha đó sao?

- Tôi nhớ ! Nhưng tôi tin hắn không dám hại tôi một lần nữa.

- Nhưng …chúng con rất lo cho tính mạng cha.

- Mấy ông cứ yên tâm, Chúa luôn ở bên tôi, quỷ dữ không làm hại được tôi đâu.

- Nhưng…chúng con chi lo lắng cho cha.

- Ừ, cám ơn các ông. Nếu gặp lại Tý lỳ tôi biết tôi phải làm gì để khuất phục hắn.

Linh mục nói một cách dứt khoát , thế nên ông trùm không biết làm sao đành phải ra về. Đúng như sự lo lắng của ông trùm. Mấy ngày sau Tý lỳ âm thầm đột nhập vào nhà xứ, lúc linh mục đang đi dạo quanh khuôn viên Thánh đường. Vừa thấy Tý lỳ, linh mục điềm nhiên nhìn hắn:

- Hôm qua mẹ anh lại đến Nhà thờ cầu nguyện cho anh suốt buổi sáng.

- Mặc kệ bà ấy, tôi không quan tâm! Tôi đến đây là muốn ông giúp chúng tôi một việc!

Nghe hắn nói linh mục thoáng mừng.

- Việc gì vậy?

- Chúng tôi cần một nơi trú ẩn an toàn. Công an đang truy nã chúng tôi. Tôi nghe nói cha luôn giúp đỡ mọi người. Nhà thờ chính là nơi an toàn nhất vì công an chẳng dám đụng đến Nhà thờ… Nếu ông từ chối, lần này tôi nhất định không tha mạng cho ông nữa!

- Đây là nhà Chúa, không phải hang trộm cướp!

- Ông không biết là tôi có thể giết ông ngay bây giờ sao? Nhưng thôi được rồi, không có chỗ trú ẩn thì cha nên biết điều mau đưa tiền cho bọn tôi …Nhanh lên !

- Tiền gì? Nhà thờ không có tiền đâu, đừng nói nhiều vô ích!

Tên cướp như bị choáng bởi sự cứng cỏi của linh mục, hắn như muốn nổi điên lên, song hắn biết, hắn không thê giận dữ, bởi hắn đang muốn nhờ vả linh mục, hắn nghĩ, không thể giết chết ông linh mục vào lúc này được. Nhưng hắn chợt hiểu, ông cha đạo này không phải vừa, ông ta không dễ bắt nạt , rõ ràng ông chẳng hề sợ hắn một chút nào. Hắn đang lâm vào đường cùng. Băng cướp của hắn đang thất thế lâm nguy, có thể bị công an tóm cổ bất cứ lúc nào, giờ chỉ có ông cha mới có thể che chở cho băng cướp của hắn, thế nên, hắn chỉ muốn hù dọa ông thôi.Nhưng xem ra, trò hù dọa của hắn chẳng ăn thua gì, ông ấy vẫn cứ vững như bàn thạch . Cuối cùng hắn bỗng liếc mắt vào gian phòng sau lưng cha, thấy có chiếc xe máy dựng ở đó. Hắn gằn giọng:

- Tôi cho ông 3 ngày suy nghĩ, khi tôi quay lại, nếu ông còn cứng đầu đừng trách tôi độc ác!

Tý lỳ nói xong lao nhanh vào phòng lấy chiếc xe máy của cha dắt ra ngoài. Hắn quát:

- Mau đưa chìa khóa đây!

Linh mục không nói lời nào, ông lặng lẽ đưa tay vào túi quần lấy chìa khóa xe quăng cho tên cướp. Hắn lạnh lùng rồ máy phóng nhanh ra ngoài mất dạng.

Tên cướp vừa đi khỏi, công an lúc ấy mới xuất hiện. Họ tỏ ra tức tối vì không bắt được Tý lỳ. Họ hỏi cha:

- Chúng tôi đến muộn, Tý lỳ lại thoát khỏi tay chúng tôi một lần nữa. Hắn đã làm gì cha?
- Hắn cướp của tôi chiếc xe máy và đi rồi.

Mấy anh công an lại thở dài tấm tức . Suốt một giờ liền họ thẩm vấn linh mục, ông khai không thiếu một chi tiết nào về Tý lỳ kể từ lúc ông đối mặt với hắn. Lúc công an ra về, linh mục lại quay vào giáo đường quỳ gối trước tượng Lòng Thương Xót Chúa cầu nguyện.

Bẵng đi một thời gian không thấy Tý lỳ xuất hiện trong vùng nữa. Có người nói hắn đã chết mất xác sau một vụ cướp táo tợn ở Sài Gòn, người khác lại bảo hắn bị một băng ma cô ngoài Bắc thanh toán giết chết ở cầu băngky vì hận thù.

Nhưng dù Tý lỳ có như thế nào, sống hay chết , mẹ hắn, bà Sáu Xẩm ngày nào cũng đến nhà thờ ngóng chờ thằng con trai và cầu nguyện cho hắn. Người ta trông thấy dáng bà cụ gầy mòn quắt queo xanh xao ấy quỳ cầu nguyện có khi cả buổi trước tượng Lòng Thương Xót Chúa. Hình ảnh người mẹ già nua, gương mặt hốc hác tiều tụy vì mòn mỏi đợi chờ đứa con đã làm mọi người không khỏi xót xa cho bà.

Hôm ấy là sáng Chủ Nhật, Thánh lễ vừa xong lúc 7 giờ 30, đông đảo giáo dân đang lũ lượt kéo nhau ra về sau buổi lễ như đi trẩy hội. Người ta bỗng thấy một gã ăn xin bị cụt mất một chân, ăn mặc rách rưới bẩn thỉu, tóc tai rối bù dài chấm cổ, gương mặt đen xạm đầy râu ria rậm rạp, hắn không đi được chỉ nằm dài ra đường lết đi từng chút một, tay cầm cái nón chia ra xin tiền giúp đỡ của mọi người. Hắn cố lết người đi như vậy cho đến khi dừng lại trước cổng Nhà thờ . Nhưng người ta không hiểu hắn lết người đến trước Nhà thờ làm gì! Có người đến đuổi hắn đi hắn nhất định không đi. Có vẻ như hắn đang bệnh rất nặng, thân hình hắn để lộ ra những vết thương lở loét khắp cơ thể, mùi hôi thối xông lên nồng nặc. Hắn cố thều thào:

- Làm …làm ơn …cho …cho tôi ….gặp cha …

Thấy hắn có vẻ tội nghiệp có người vội chạy vào báo cho linh mục biết. Ông linh mục vội vàng chạy ra, trông thấy gã ăn xin rách rưới người đầy vết lở khiến ông không khỏi xót xa. Ông liền chạy đến bên hắn. Khi hắn ngước mặt lên nhìn linh mục, ông suýt kêu lên và nhận ra anh ta chính là Tý lỳ.

- Tý lỳ! Anh là Tý lỳ đúng không?

Tý lỳ lại nhướng mắt nhìn linh mục lần nữa , hắn cố cất giọng:

- Vâng …tôi …tôi là Tý …Tý lỳ.

Linh mục đau lòng nhìn hắn:

- Vì đâu anh ra nông nỗi này, Tý lỳ?

- Tôi …tôi đáng bị thế này…Tôi sắp chết …Tôi về tìm mẹ tôi nhưng không gặp. Mẹ tôi đã bán nhà đi đâu rồi, xin cha làm ơn chỉ cho tôi.

Linh mục lặng người xúc động trước ánh mắt cầu khẩn của Tý lỳ.

- Mẹ anh chết rồi! Chờ mãi không thấy anh quay về bà ấy lâm bệnh nặng rồi phải bán nhà đi chữa bệnh. Nhưng bà ấy đã qua đời cách nay 2 tháng rồi.

Linh mục thấy gương mặt Tý lỳ trắng bệch ra, hắn trợn trừng mắt nhìn vào khỏang không, toàn thân run rẩy rồi gục đầu xuống khóc nức nở.

- Anh không thể sống thế này được, hãy theo tôi, tôi sẽ giúp anh.

- Không …Mẹ tôi chết rồi! …Cũng tại thằng con trời đánh này mẹ tôi đã phải chịu nhiều đau khổ vì nó! Tôi cũng sắp chết … tôi bị bệnh Sida… Tôi xin linh mục cầu nguyện cho mẹ tôi…Còn tôi , tôi đáng xuống hỏa ngục!

- Không, Chúa đầy Lòng Thương Xót, nếu anh thực lòng ăn năn sám hối Chúa tha thứ cho anh.

Linh mục vừa nói dứt lời Tý lỳ bỗng ngước đầu lên, rồi hắn lại gục đầu xuống, cả thân hình hắn run rấy.

- Tôi …tôi không xứng đáng!

Linh mục không ngần ngại bất ngờ ôm chằm lấy hắn, khiến hăn rất đỗi kinh ngạc. Linh mục lấy ra trong túi áo cỗ Tràng hạt rồi nhét vào tay Tý Lỳ. Nhưng hắn bỗng xua tay sợ hãi .

- Không …tôi không dám động đến Tràng hạt của cha bằng đôi tay vấy máu của tôi. Xin cha hãy đeo Tràng hạt vào cổ cho tôi.

Linh mục xúc động làm theo lời hắn. Khi cha vừa đeo Tràng hạt vào cổ cho Tý lỳ, nhìn vào mắt hắn linh lục thấy rõ một niềm vui khôn tả, ông lại ôm xiết lấy hắn một lần nữa. Và thêm lần nữa ông tỏ ý muốn giúp hắn, song hắn một mực từ chối.

Đêm đó, người ta phát hiện Tý lỳ chết trong tư thế đang ngồi cung kính chắp tay trước ngực, hai mắt mở to ngước nhìn lên tượng Đức Mẹ Maria trong khuôn viên Nhà thờ, trên cổ hắn đeo Tràng hạt và cây Thánh Giá nằm giữa ngực.

Mã số: 16-109
Giải Viết Văn Đường Trường 2016, Bản tin 10