Bõ ơi!

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 799 | Cật nhập lần cuối: 2/3/2016 8:53:28 AM | RSS

Vì Ngài là Bõ nuôi Anh Cả

Con xin mượn Danh Người …

Được vòi vĩnh xin vào gia phả

Và thân thương gọi Ngài: “Bõ ơi!”

 

Bõ ơi! Bõ ơi! Bõ ơi!

Con muốn gọi mãi …

Thân thương quá- sóng triều dâng ngập mắt

Quen miệng gọi – lời từ vô thức vọng vang …

Con trầm mình trong Bõ – dạt dào dạt.

Bõ ơi! triệu lời kêu – con muốn khoe “Bõ cao sang”

 

                        Con xin

Bõ dẫn con đi vào giấc ngủ

Vì trong ngủ, Bõ còn nghe tiếng Chúa

Ngủ hay thức? Vì con thức mà luôn ngủ!

Lòng nặng trĩu – hay tâm can kín cửa!

Lời ru của Bõ – dẫn con vào Thiên mộng.

 

                        Con xin

Bõ dẫn con theo hành trình hồi hương

Mẹ ngồi lưng lừa – Bõ dẫn – con vui chân sáo

Nẻo về Bê-lem: gập ghềnh – đìu hiu – dặm trường

Hồn con được trẻ lại – ríu rít tiếng hát vút cao

Hồi hương quen bước – lòng bỗng ngập mến thương!

 

                        Con xin

Đi cùng Bõ đến gõ cửa từng nhà …

“xin rộng lòng, giúp đỡ anh chị em tôi với …”

Ai không mở cửa – con năn nỉ nhiều lời

Rồi sẽ có người đón nhận chúng ta

Mà hoặc dả … mọi người, không ai cả!

Vẫn còn có con – chứng kiến “nỗi đòi đoạn của kiếp người!”

 

                        Con xin

Theo Bõ đến chuồng bò ..

Để bảo các em: “xích xích ra … một chút …

Không được ồn; kẻo Bõ – Mẹ thêm lo …

Xin mượn tạm ít rơm vàng các em nhé,

Đắp bện làm nôi – cho Bõ đặt Bé Thơ.

Này, xích xích lại … một chút …

Gom hơi ấm – che gió núi lạnh co!

            Hài Nhi ở giữa

          Mẹ và Bõ kề bên

      Con núp sau lưng Bõ

  Các em chiên bò vây quanh …

Tất cả nhìn vào giữa … Niềm vui đến lặng thở!!!

 

                        Con xin

Là đứa trẻ lông rông chạy khắp xóm

Để hễ ai – hỏi đường vào viếng Chúa

Con gặp ngay – rồi dẫn họ về nhà

Niềm vui nhà mình – họ được thông ban

Họ hạnh phúc – vì Nhà Ta hạnh phúc

Vậy là con … cũng góp chút công lao.

 

                        Con xin

Khăn gói quả mướp, cùng cả nhà sang Ai-Cập

Lối mờ khuất – dặm mù sa mạc: con hát …

Dọc đường lượm củi – hái rau – cả nhà lót dạ

Chẳng vội nghĩ tương lai

giờ này cứ bước trong Thiên Ý- hết ngại.

 

                        Con xin

Tháp tùng đoàn hồi hương

Đi một mạch về Na-gia-rét

Đường về quê – xa lắm – mờ mịt …

Nhưng cả đoàn: lòng như trẩy hội Xuân …

Con lại hát, cho chân cứng đá mềm.

Xa thì xa! Có đi rồi sẽ tới đích.

 

                        Con xin

Cùng đi lên Đền Thờ dự lễ

Mừng “Anh Cả” chịu nghi thức Batmitra.

Cà nhà, cà họ ta, thảy đều vui vẻ

Lễ Vượt Qua, ai không vui không phải “người nhà”

 

Vui chưa dứt – lại lo “Anh Cả” lạc!

Con chạy nhanh – sẽ chạy hỏi mọi nơi

Rảo xóm ngõ – đến gò cao – vào sa mạc …

Nghĩ thương Bõ héo hắt ba ngày trời !

Vì chúng ta chỉ nghĩ: “Anh Cả chỉ là anh thôi!”

Gặp lại Anh – trong Đền Thờ tranh luận …

“Cả nhà mừng rỡ” – “Anh Cả đang thi hành Thánh Ý …”

Thế là Bõ-con mình cùng Mẹ: ghi nhớ – gẫm suy …

 

 

Bõ ơi! Bõ ơi! Bõ ơi!

Con muốn gọi mãi …

Thân thương quá- sóng triều dâng ngập mắt

Quen miệng gọi – lời từ vô thức vọng vang …

Con trầm mình trong Bõ – dạt dào dạt.

Bõ ơi! triệu lời kêu – con muốn khoe “Bõ cao sang”

 

 Tạ ơn Thánh Cả Giuse

                                   Hà Duyên