Ngày 09 tháng 11: Lễ Cung hiến Thánh đường Latêranô
Danh xưng đầy đủ của Vương cung Thánh đường Latêranô là Vương cung Thánh đường Chúa Cứu Thế Chí Thánh và hai Thánh Gioan Tẩy Giả và Gioan Tông đồ tại Latêranô. Các Kitô hữu coi đây là Mẹ của mọi nhà thờ trên toàn thế giới.
09 tháng 11
LỄ CUNG HIẾN THÁNH ĐƯỜNG LATÊRANÔ
“Thánh hiến” hay “cung hiến” một nơi cho Thiên Chúa là một nghi thức được tìm thấy trong các tôn giáo. Việc “dành riêng” một nơi cho Thiên Chúa là hành động nhìn nhận vinh quang và danh dự của Ngài.
Khi Hoàng đế Constantinô ban cho các Kitô hữu quyền tự do hoàn toàn vào năm 313, họ đã không ngần ngại xây dựng những nơi thờ phượng Chúa – rất nhiều nhà thờ được dựng nên vào thời đó. Chính Constantinô cũng đã xây dựng nhiều nhà thờ, trong đó có một vương cung thánh đường nguy nga trên đồi Caelian ở Rôma, bên trên Cung điện Latêranô cổ xưa. Đức Giáo là các tư tế trong Đền thờ, và họ luôn thu lợi từ việc trao đổi đó. Chính trong bối cảnh ấy, Đức Giêsu đã vào Đền thờ (c.14, bản Hy Lạp dùng từ hieron), hay chính xác hơn, là vào sân Chư dân, khu vực bên ngoài Đền thờ. Còn danh từ đúng để chỉ Đền thờ theo nghĩa thánh thiêng là naos, tức nơi cực thánh, được dùng trong các câu 19–21. “Người liền lấy dây làm roi mà xua đuổi tất cả chiên cũng như bò, ra khỏi Đền thờ” (c.15) Dùng roi, Đức Giêsu đuổi các “con buôn” có mặt trong Đền thờ (hieron – sân Chư dân). Người lật đổ bàn ghế của họ và đuổi tất cả ra ngoài (x. Xh 32 – con bê vàng).
“Đem tất cả những thứ này ra khỏi đây, đừng biến nhà Cha tôi thành nơi buôn bán.” Những lời nói và hành động này gợi nhớ đến Ngôn sứ Dacaria, người đã tiên báo điều sẽ xảy ra khi Đức Chúa đến thành Giêrusalem: “Ngày ấy… sẽ không còn lái buôn nào trong Nhà Đức Chúa các đạo binh nữa.” (Dc 14, 21)
“Ông lấy dấu lạ nào chứng tỏ cho chúng tôi thấy là ông có quyền làm như thế?” … “Các ông cứ phá huỷ Đền thờ này đi; nội ba ngày, tôi sẽ xây dựng lại.” Các tư tế hỏi Đức Giêsu về “thẩm quyền” khiến Người làm như thế, và Người đáp lại bằng lời mời: hãy phá hủy Đền thờ (naos) này đi, và Người sẽ dựng lại. Đức Giêsu không nói đến đền thờ bằng đá, nhưng là nói đến “đền thờ” đích thực, nơi Thiên Chúa hiện diện. “Đền Thờ Đức Giêsu muốn nói ở đây là chính thân thể Người.” Với cuộc Vượt qua của Đức Giêsu – khi thân thể Người bị phá hủy rồi được phục sinh, một phụng tự mới đã khởi đầu, phụng tự của tình yêu, trong ngôi Đền thờ mới, chính là Đức Giêsu Kitô. Sự phục sinh của Người là chìa khóa giúp các môn đệ cuối cùng hiểu được điều ấy. Sau này, chính Chúa Thánh Thần (Ga 14,26) sẽ giúp họ nhớ lại mọi sự và hiểu theo một cách mới.
Đức Giêsu, Đền Thờ Mới
Lễ Cung hiến Vương cung Thánh đường Latêranô hôm nay giúp chúng ta hồi tưởng lại hành trình của dân Chúa và sự chăm sóc trung tín, không ngơi nghỉ của Thiên Chúa. Đồng thời, hôm nay cũng nhắc chúng ta rằng, mỗi người trong chúng ta là “nhà của Thiên Chúa” trong Đức Giêsu Phục Sinh, vì Chúa Thánh Thần ngự trong mỗi người (x. 1 Cr 3, 16). Chính nhận thức này thôi cũng đủ thúc đẩy chúng ta ca ngợi Chúa, và đồng thời cũng khiến chúng ta, đôi khi quá mức, thưa rằng: “Lạy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con” (Mt 8, 8), mà quên rằng Người đã ở trong ta, và Người rằng: “Lạy Chúa, con chẳng đáng Chúa ngự vào nhà con” (Mt 8,8), mà quên rằng Người đã ở trong ta, và Người hoàng Sylvester I đã cung hiến vương cung thánh đường này cho Chúa Kitô Đấng Cứu Thế (năm 318 hoặc 324). Bên trong có một nhà nguyện được cung hiến cho
