Đang tải...
Đang tải...

Mục đích của thực hành

5/5
1 người đã bình chọn
Đã xem:  | Cật nhập lần cuối: 9/9/2025 9:26:56 AM | RSS

"Tôi yêu cầu tất cả quý vị hãy khảo sát về hạnh phúc, để thấy chính xác đâu là điểm hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời quý vị".

Theo kiểu riêng của ngài

Vào khoảng năm 1977, Luang Pu được mời đến dự một buổi lễ tại chùa Dharmamongkon trên đường Sukhumvit ở Bangkok. Trong buổi lễ, ngài được mời “ngồi trong bảo vệ” như một phần của nghi lễ làm phép các hình ảnh Phật và bùa hộ mệnh. Sau khi buổi lễ kết thúc, ngài ra ngoài nghỉ ngơi trong một túp lều nhỏ, nơi ngài nói chuyện với rất đông các học Tăng đang học tại Bangkok vào thời điểm đó. Một trong các nhà sư nhận xét rằng vị này chưa bao giờ thấy Luang Pu tham gia một buổi lễ như thế này trước đây và thắc mắc liệu đây có phải là lần đầu tiên của ngài hay không. Sau đó, vị này hỏi thế nào là “ngồi trong bảo vệ”.

Luang Pu trả lời, “Tôi không biết các vị sư khác làm gì khi họ ngồi ‘trong bảo vệ’ hay ngồi ‘ban phước’. Còn tôi, tôi chỉ đơn giản ngồi trong định theo kiểu xưa nay của tôi thôi”.

“Con muốn học giỏi...”

Một cô gái trẻ từng thưa với Luang Pu: “Con nghe ông nội Sorasak Kawngsuk nói rằng bất cứ ai muốn thông minh và học giỏi trước tiên phải tập ngồi thiền để tâm trí tập trung vào tĩnh lặng. Con muốn được thông minh và học giỏi trong lĩnh vực con học, cho nên con đã cố gắng ngồi thiền và đưa tâm mình vào chỗ tĩnh lặng, nhưng nó chưa bao giờ tĩnh lặng được. Đôi khi con còn bồn chồn hơn trước. Khi tâm con không tĩnh lặng được như vậy, làm sao con có thể xuất sắc trong ngành nghiên cứu của con?”.

Luang Pu trả lời: “Chỉ cần tập trung vào việc nhận biết cái gì con đang học, và tự nó sẽ giúp con học giỏi trong ngành nghiên cứu của con. Khi tâm không tĩnh lặng, hãy để tâm biết rằng tâm không đang tĩnh lặng. Đó là vì con muốn quá nhiều để nó tĩnh lặng, nên nó không tĩnh lặng. Chỉ cần con hành thiền một cách bình tĩnh, và ngày đó sẽ tới, nó sẽ tĩnh lặng theo đúng con mong muốn”.

Mục đích của [du tăng] lang thang

Một số nhà sư và Sa-di, sau mùa an cư, thích đi lang thang theo nhóm đến nhiều nơi khác nhau. Mỗi người trong số họ chuẩn bị những vật dụng cần thiết và một bộ đầy đủ các phụ kiện dhutanga (hạnh đầu-đà). Nhưng nhiều người trong số họ lại đi chệch khỏi mục đích lang thang để ẩn cư. Thí dụ, một số người trong số họ mang các phụ kiện dhutanga trên xe buýt có máy lạnh. Một số đi thăm các bạn cũ tại các văn phòng công ty.

Vì vậy, Luang Pu đã từng nói giữa một buổi tụ họp của các nhà sư thiền tập rằng: “Tự biến mình thành một du tăng có vẻ ngoài đẹp đẽ là không chính đáng chút nào. Nó đi ngược lại mục đích của hạnh du tăng lang thang. Từng người trong quý vị nên suy ngẫm nhiều về điểm này. Mục đích của đi lang thang trong thiền chỉ có một điều: để luyện tâm và trau dồi tâm để tâm xa lìa phiền não. Đi lang thang trong thiền chỉ là chuyện của thân, mà không mang theo tâm, thì không có gì tuyệt vời cả”.

Để dừng lại, bạn phải biết cách

Một thiền giả từng nói với Luang Pu: “Theo những gì ngài đã dạy, con đã cố gắng ngừng suy nghĩ (giữ tâm vô niệm), nhưng con chưa bao giờ thành công. Tệ hơn nữa là, con đâm ra thất vọng và đầu óc dường như choáng váng. Dù vậy, con tin rằng những gì ngài dạy không sai, vì vậy con muốn xin vài lời khuyên về những gì cần làm kế tiếp”.

Luang Pu trả lời: “Như thế cho thấy rằng con đã hiểu chệch hướng. Con được dạy là hãy ngừng suy nghĩ, nhưng tất cả những gì con làm là nghĩ về việc ngừng suy nghĩ, vậy thì làm sao việc ngừng lại thực sự có thể xảy ra được? Hãy buông bỏ tất cả những vô minh của con về chuyện ngừng suy nghĩ. Hãy buông bỏ các niệm của con về việc ngừng suy nghĩ, và đó sẽ là kết thúc vấn đề”.

Kết quả tương tự nhưng không giống nhau

Vào ngày thứ nhì của tuần trăng khuyết của tháng 11, ngày sinh nhật của Luang Pu, rơi vào ngày thứ hai sau khi kết thúc mùa an cư hàng năm. Vì vậy, các đệ tử của ngài - cả các nhà sư học giả và các nhà sư hành thiền - ưa thích đi thăm để tỏ lòng tôn kính ngài vào ngày hôm đó, để xin lời khuyên của ngài về việc thực hành hay để báo cáo kết quả thực hành của họ từ mùa an cư vừa qua. Đây là một truyền thống mà họ tuân theo trong khi ngài còn tại thế.

Một lần, sau khi đưa ra lời khuyên chi tiết về cách thực hành, Luang Pu kết thúc bằng những lời sau đây, “Học Pháp bằng cách đọc và nghe sẽ đưa đến nhận biết và khái niệm. Học Pháp bằng cách thực hành nó sẽ mang lại kết quả ở mức độ thực sự của Pháp trong tâm”.

Chỉ có một nơi

Nhà sư Phra Maha Thaweesuk là học trò đầu tiên của Luang Pu vượt qua cấp độ thứ chín và cuối cùng của các kỳ thi bằng tiếng Pāli. Vì vậy, nhân danh Luang Pu, chùa Burapha đã thực hiện một buổi lễ mừng thành tựu của vị sư này. Sau khi nhà sư Phra Maha Thaweesuk bày tỏ lòng kính trọng với Luang Pu, Luang Pu đã đưa ra một lời khuyên ngắn gọn:

“Có thể đậu được kỳ thi cấp chín, chứng tỏ rằng sư học rất siêng năng, đủ thông minh và là một chuyên gia về kinh điển, vì điều này được coi là đã hoàn thành việc học. Nhưng chỉ quan tâm đến việc học thì không thể mang lại giải thoát khỏi đau khổ. Sư cũng phải quan tâm đến việc thực hành để luyện tâm. Tất cả 84.000 phần của giáo pháp xuất phát từ tâm của Đức Phật. Mọi thứ đều xuất phát từ tâm. Bất cứ điều gì sư muốn biết, sư có thể tìm kiếm nó trong tâm”.

Thế giới <=> Pháp

Vào ngày 12-3-1979, Luang Pu đến chùa hang Sri Kaew (Sri Kaew Cave Monastery) trên núi Phu Phaan, tỉnh Sakon Nakorn, trong hơn mười ngày cô tịch và nghỉ ngơi. Vào buổi tối ngày cuối cùng, trước khi rời đi, sư Ajaan Suwat cùng với các tu sĩ và Sa-di khác trong chùa đã đến để tỏ lòng thành kính. Luang Pu nhận xét: “Nghỉ ngơi ở đây thật thoải mái. Không khí trong lành, thiền định dễ dàng. Nó khiến tôi nhớ lại ngày xưa khi còn lang thang”.

Sau đó, ngài thuyết pháp, trong đó có đoạn văn sau: “Những gì có thể biết được đều thuộc về thế gian. Còn những gì không có cái gì có thể biết được, đó là Pháp. Thế giới luôn có những thứ đi theo từng cặp [nhị nguyên], nhưng Pháp là một [bất nhị], nơi tất cả đều xuyên suốt”.

Bạn có nên hỏi không?

Nhiều người quan tâm đến việc thực hành, dù tại gia hay xuất gia, không chỉ có ý định thực hành mà còn thích tìm kiếm các vị thầy có kỹ năng đưa ra lời khuyên. Có lần một nhóm thiền Tăng từ miền Trung Thái Lan đến dành nhiều ngày để nghe Pháp của Luang Pu và nghe lời khuyên của ngài về thiền. Một trong các nhà sư nói với Luang Pu về cảm xúc của mình: “Con đã tìm kiếm nhiều vị thầy, và mặc dù tất cả họ đều dạy tốt, nhưng nhìn chung họ chỉ dạy về Luật tạng, hoặc dạy về hạnh du tăng lang thang và khổ hạnh, hoặc nếu không thì dạy về an lạc và sự tĩnh lặng do tập định. Còn ngài, ngài dạy con đường thẳng đến đỉnh cao: vô ngã, tánh Không, Niết-bàn. Xin tha lỗi cho con khi hỏi câu này, khi ngài dạy về Niết-bàn, ngài đã thành tựu chưa?”.

Luang Pu trả lời, “Không có gì để sẽ thành tựu, và không có gì mà sẽ không thành tựu”.

Mục đích của thực hành

Sư Ajaan Bate, một thân nhân gần của Luang Pu, sống tại chùa Khoke Mawn. Mặc dù mới xuất gia vào cuối đời nhưng rất mực nghiêm túc trong hành thiền và tu khổ hạnh. Luang Pu từng khen ngợi sư này, nói rằng việc thực hành của sư này đã đạt được kết quả tốt. Khi Ajaan Bate lâm bệnh nặng và cận kề cái chết, vị này nói rằng muốn gặp Luang Pu lần cuối để từ biệt trước khi chết. Tôi đã thông báo cho Luang Pu, người đã đến gặp vị sư kia. Khi ngài đến, Ajaan Bate đứng dậy, lạy chào ngài rồi nằm xuống chiếu như trước, không nói một lời. Nhưng nụ cười và vẻ mặt hạnh phúc hiện ra rất dễ nhận thấy.

Luang Pu nói với vị sư bằng một giọng vừa rõ ràng vừa nhẹ nhàng, “Tất cả những thực hành mà con thực hành tới giờ đều đặc biệt nhằm mục đích sử dụng vào lúc này. Khi tới lúc phải chết, hãy biến tâm thành một [khối] rồi ngừng tập trung và buông bỏ mọi thứ”.

Hy vọng chờ tới kết quả xa vời

Khi cư sĩ đến thăm Luang Pu, ngài thường không hỏi họ về bất cứ điều gì xa xôi. Ngài thường hỏi, “Con có bao giờ thiền chưa?”. Một vài người sẽ trả lời rằng họ có thiền tập, những người khác thì không.

Một phụ nữ, thuộc nhóm thứ hai, thẳng thắn hơn những người còn lại. Cô nói, “Theo con thấy, không có lý do nào chúng con phải tốn công sức thiền định cả. Mỗi năm con nghe bài pháp Mahachaad [một bài thi tụng dài về kiếp áp chót của Đức Phật, với tư cách là hoàng tử Vessantara] ít nhất 13 lần ở nhiều ngôi chùa khác nhau. Các nhà sư ở đó nói rằng nghe câu chuyện Mahachaad là bảo đảm rằng con sẽ tái sinh vào thời của Đức Phật Di Lặc (Sri Ariya Metteya), nơi con sẽ gặp toàn niềm vui và sự thoải mái. Vậy tại sao con phải làm mọi việc trở nên khó khăn cho chính mình bằng cách thiền định?”.

Luang Pu nói: “Những điều tuyệt vời ở ngay trước mặt con mà con không tỏ ra quan tâm. Thay vào đó con đặt hy vọng vào những điều xa vời mà đó chỉ là tin đồn. Đây là dấu hiệu của một người tuyệt vọng. Khi con đường, quả vị và Niết-bàn của giáo pháp của Đức Phật Thích Ca vẫn còn ở với chúng ta, hoàn toàn viên mãn, nhưng con lại chần chừ và không quan tâm đến chúng, thì khi giáo pháp của Đức Phật Di Lặc đến, con sẽ còn lơ đãng hơn nữa”.

Không có gì hơn đó

Đôi khi, khi Luang Pu nhận thấy rằng những người đến thực hành với ngài vẫn chưa hết lòng, vẫn đeo đuổi niềm vui và sự hưởng thụ các thứ thuần túy trần gian đến mức họ không sẵn sàng để buông chúng đi, để sẽ và thực hành Pháp, ngài sẽ dạy cho họ cách suy nghĩ để thấy rõ bản chất sự việc:

“Tôi yêu cầu tất cả quý vị hãy khảo sát về hạnh phúc, để thấy chính xác đâu là điểm hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời quý vị. Khi thực sự nhìn vào nó, quý vị sẽ thấy rằng nó chỉ có thế thôi - không hơn bất cứ điều gì khác mà quý vị từng trải qua. Tại sao nó không hơn thế? Bởi vì thế giới này không có gì hơn thế. Đó là tất cả những gì nó có thể cống hiến - hết lần này đến lần khác, không có gì nhiều hơn thế cả. Chỉ có sinh, lão, bệnh, tử, lặp đi lặp lại. Sẽ phải có một thứ hạnh phúc phi thường hơn thế, tuyệt vời hơn thế, an toàn hơn thế. Đó là tại sao các bậc Thánh hy sinh hạnh phúc hữu hạn để tìm thứ hạnh phúc đến từ việc tĩnh lặng thân, tĩnh lặng tâm, tĩnh lặng phiền não. Đó là niềm hạnh phúc an toàn, không gì có thể so sánh được”.

Phra Bodhinandamuni ghi lại
Thanissaro Bhikkhu dịch từ tiếng Thái sang tiếng Anh

(NSGN 344)
Nguyên Giác dịch/Nguyệt san Giác Ngộ
Nguồn: giacngo.vn

thành công. Tệ hơn nữa là, con đâm ra thất vọng và đầu óc dường như choáng váng. Dù vậy, con tin rằng những gì ngài dạy không về thiền. Một trong các nhà sư nói với Luang Pu về cảm xúc của mình: 'Con đã tìm kiếm nhiều vị thầy, và mặc dù tất cả họ được kết quả tốt. Khi Ajaan Bate lâm bệnh nặng và cận kề cái chết, vị này nói rằng muốn gặp Luang Pu lần cuối để từ biệt trước khi chết. Tôi có kỹ năng đưa ra lời khuyên. Có lần một nhóm thiền Tăng từ miền Trung Thái Lan đến dành nhiều ngày để nghe Pháp của Luang Pu và nghe lời cứ điều gì xa xôi. Ngài thường hỏi, 'Con có bao giờ thiền chưa?'. Một vài người sẽ trả lời rằng họ có thiền tập, những người tựu của vị sư này. Sau khi nhà sư Phra Maha Thaweesuk bày tỏ lòng kính trọng với Luang Pu, Luang Pu đã đưa ra một lời khuyên ngắn gọn:

Luang Pu nói với vị sư bằng một giọng vừa rõ ràng vừa nhẹ nhàng, 'Tất cả những thực chưa?'.

Luang Pu trả lời, 'Không có gì để sẽ thành tựu, và không có gì mà sẽ không thành tựu'.

Hy vọng chờ tới kết quả xa vời

Khi cư sĩ đến thăm Luang Pu, ngài dạy con đường thẳng đến đỉnh cao: vô ngã, tánh Không, Niết-bàn. Xin tha lỗi cho con khi hỏi câu này, khi ngài dạy về Niết-bàn, ngài sai, vì vậy con muốn xin vài lời khuyên về những gì cần làm kế tiếp'.

Luang Pu trả đều dạy tốt, nhưng nhìn chung họ chỉ dạy về Luật tạng, hoặc dạy về hạnh du tăng lang thang và khổ hạnh, hoặc nếu không thì dạy về an lạc và sự tĩnh đã thông báo cho Luang Pu, người đã đến gặp vị sư kia. Khi ngài đến, Ajaan Bate đứng dậy, lạy chào ngài rồi nằm xuống chiếu như trước, không khuyên của ngài về thiền. Một trong các nhà sư nói với Luang Pu về cảm xúc của mình: 'Con đã tìm kiếm nhiều vị thầy, và mặc khác thì không.

Một phụ nữ, thuộc nhóm thứ hai, thẳng thắn hơn những người còn lại. Cô nói, 'Theo con thấy, không có lý do style='text-align:justify'>'Có thể đậu được kỳ thi cấp chín, chứng tỏ rằng sư học rất siêng năng, đủ thông minh không thể mang lại giải thoát khỏi đau khổ. Sư cũng phải quan tâm đến việc thực hành để luyện tâm. Tất cả 84.000 phần của giáo pháp xuất phát trở nên khó khăn cho chính mình bằng cách thiền định?'.

Luang Pu nói: 'Những điều tuyệt vời ở ngay trước mặt con mà con không tỏ ra hành mà con thực hành tới giờ đều đặc biệt nhằm mục đích sử dụng vào lúc này. Khi tới lúc phải chết, hãy biến tâm thành style='color:#0000ff'>Mục đích của thực hành

Sư Ajaan Bate, một thân nhân gần của Luang Pu, sống tại chùa Khoke Mawn. Mặc dù mới xuất gia vào cuối ngài thường không hỏi họ về bất cứ điều gì xa xôi. Ngài thường hỏi, 'Con có bao giờ thiền chưa?'. Một vài người sẽ trả lời rằng đã thành tựu chưa?'.

Luang Pu trả lời, 'Không có gì để sẽ thành tựu, và không có gì mà sẽ không thành lời: 'Như thế cho thấy rằng con đã hiểu chệch hướng. Con được dạy là hãy ngừng suy nghĩ, nhưng tất cả những gì con làm là nghĩ về việc ngừng suy lặng do tập định. Còn ngài, ngài dạy con đường thẳng đến đỉnh cao: vô ngã, tánh Không, Niết-bàn. Xin tha lỗi cho con khi hỏi câu này, khi nói một lời. Nhưng nụ cười và vẻ mặt hạnh phúc hiện ra rất dễ nhận thấy.

Luang Pu nói với vị sư bằng một giọng vừa rõ ràng vừa nhẹ dù tất cả họ đều dạy tốt, nhưng nhìn chung họ chỉ dạy về Luật tạng, hoặc dạy về hạnh du tăng lang thang và khổ hạnh, hoặc nếu không thì dạy về an nào chúng con phải tốn công sức thiền định cả. Mỗi năm con nghe bài pháp Mahachaad [một bài thi tụng dài về kiếp áp chót của Đức Phật, với tư và là một chuyên gia về kinh điển, vì điều này được coi là đã hoàn thành việc học. Nhưng chỉ quan tâm đến việc học thì từ tâm của Đức Phật. Mọi thứ đều xuất phát từ tâm. Bất cứ điều gì sư muốn biết, sư có thể tìm kiếm nó trong quan tâm. Thay vào đó con đặt hy vọng vào những điều xa vời mà đó chỉ là tin đồn. Đây là dấu hiệu của một người tuyệt vọng. Khi con một [khối] rồi ngừng tập trung và buông bỏ mọi thứ'.

Hy vọng chờ tới kết quả xa vời

Khi cư sĩ đến thăm Luang Pu, đời nhưng rất mực nghiêm túc trong hành thiền và tu khổ hạnh. Luang Pu từng khen ngợi sư này, nói rằng việc thực hành của sư này đã đạt họ có thiền tập, những người khác thì không.

Một phụ nữ, thuộc nhóm thứ hai, thẳng thắn hơn những người còn lại. Cô nói, 'Theo con tựu'.

Mục đích của thực hành

Sư Ajaan Bate, một thân nhân gần của Luang Pu, sống tại chùa Khoke Mawn. Mặc dù nghĩ, vậy thì làm sao việc ngừng lại thực sự có thể xảy ra được? Hãy buông bỏ tất cả những vô minh của con về chuyện ngừng suy nghĩ. Hãy buông ngài dạy về Niết-bàn, ngài đã thành tựu chưa?'.

Luang Pu trả lời, 'Không có gì để sẽ thành tựu, và không nhàng, 'Tất cả những thực hành mà con thực hành tới giờ đều đặc biệt nhằm mục đích sử dụng vào lúc này. Khi tới lúc phải lạc và sự tĩnh lặng do tập định. Còn ngài, ngài dạy con đường thẳng đến đỉnh cao: vô ngã, tánh Không, Niết-bàn. Xin tha lỗi cho con khi hỏi cách là hoàng tử Vessantara] ít nhất 13 lần ở nhiều ngôi chùa khác nhau. Các nhà sư ở đó nói rằng nghe câu chuyện Mahachaad là bảo không thể mang lại giải thoát khỏi đau khổ. Sư cũng phải quan tâm đến việc thực hành để luyện tâm. Tất cả 84.000 phần của giáo pháp xuất phát tâm'.

Thế giới <=> Pháp

Mục đích của thực hành

Sư Ajaan Bate, một thân nhân gần của chết, hãy biến tâm thành một [khối] rồi ngừng tập trung và buông bỏ mọi thứ'.

Hy vọng chờ tới kết quả xa câu này, khi ngài dạy về Niết-bàn, ngài đã thành tựu chưa?'.

Luang Pu trả lời, 'Không có gì để sẽ thành tựu, đảm rằng con sẽ tái sinh vào thời của Đức Phật Di Lặc (Sri Ariya Metteya), nơi con sẽ gặp toàn niềm vui và sự thoải mái. Vậy tại sao con phải làm mọi việc từ tâm của Đức Phật. Mọi thứ đều xuất phát từ tâm. Bất cứ điều gì sư muốn biết, sư có thể tìm kiếm nó trong style='text-align:justify'>Vào ngày 12-3-1979, Luang Pu đến chùa hang Sri Kaew (Sri Kaew Cave Monastery) trên núi Phu Phaan, tỉnh Sakon Nakorn, trong hơn mười chừ và không quan tâm đến chúng, thì khi giáo pháp của Đức Phật Di Lặc đến, con sẽ còn lơ đãng hơn nữa'.

Một phụ nữ, thuộc nhóm thứ hai, thẳng thắn hơn những người còn lại. Cô nói, 'Theo con đã thông báo cho Luang Pu, người đã đến gặp vị sư kia. Khi ngài đến, Ajaan Bate đứng dậy, lạy chào ngài rồi nằm xuống chiếu như trước, không chót của Đức Phật, với tư cách là hoàng tử Vessantara] ít nhất 13 lần ở nhiều ngôi chùa khác nhau. Các nhà sư ở đó nói rằng này đã đạt được kết quả tốt. Khi Ajaan Bate lâm bệnh nặng và cận kề cái chết, vị này nói rằng muốn gặp Luang Pu lần cuối để từ biệt style='font-size:14px'>Kết quả tương tự nhưng không giống nhau

Vào ngày thứ Luang Pu, sống tại chùa Khoke Mawn. Mặc dù mới xuất gia vào cuối đời nhưng rất mực nghiêm túc trong hành thiền và tu khổ hạnh. Luang Pu từng khen ngợi sư này, vời

Khi cư sĩ đến thăm Luang Pu, ngài thường không hỏi họ về bất cứ điều gì xa xôi. Ngài thường hỏi, 'Con có bao giờ thiền và không có gì mà sẽ không thành tựu'.

Mục đích của thực hành

Sư Ajaan Bate, một thân trở nên khó khăn cho chính mình bằng cách thiền định?'.

Luang Pu nói: 'Những điều tuyệt vời ở ngay trước mặt con mà con không tỏ ra tâm'.

Thế giới <=> Pháp

Không có gì hơn đó

Đôi khi, khi Luang Pu nhận thấy rằng những người đến thực hành với ngài vẫn chưa hết lòng, thấy, không có lý do nào chúng con phải tốn công sức thiền định cả. Mỗi năm con nghe bài pháp Mahachaad [một bài thi tụng dài về kiếp áp nói một lời. Nhưng nụ cười và vẻ mặt hạnh phúc hiện ra rất dễ nhận thấy.

Luang Pu nói với vị sư bằng một giọng vừa rõ ràng vừa nhẹ nghe câu chuyện Mahachaad là bảo đảm rằng con sẽ tái sinh vào thời của Đức Phật Di Lặc (Sri Ariya Metteya), nơi con sẽ gặp toàn niềm vui và sự thoải mái. Vậy trước khi chết. Tôi đã thông báo cho Luang Pu, người đã đến gặp vị sư kia. Khi ngài đến, Ajaan Bate đứng dậy, lạy chào ngài rồi nằm xuống chiếu nhì của tuần trăng khuyết của tháng 11, ngày sinh nhật của Luang Pu, rơi vào ngày thứ hai sau khi kết thúc mùa an cư hàng năm. Vì vậy, các đệ tử nói rằng việc thực hành của sư này đã đạt được kết quả tốt. Khi Ajaan Bate lâm bệnh nặng và cận kề cái chết, vị này nói rằng chưa?'. Một vài người sẽ trả lời rằng họ có thiền tập, những người khác thì không.

Một phụ nữ, thuộc nhóm thứ hai, thẳng thắn hơn nhân gần của Luang Pu, sống tại chùa Khoke Mawn. Mặc dù mới xuất gia vào cuối đời nhưng rất mực nghiêm túc trong hành thiền và tu khổ hạnh. Luang Pu từng khen quan tâm. Thay vào đó con đặt hy vọng vào những điều xa vời mà đó chỉ là tin đồn. Đây là dấu hiệu của một người tuyệt vọng. Khi con style='text-align:justify'>Vào ngày 12-3-1979, Luang Pu đến chùa hang Sri Kaew (Sri Kaew Cave Monastery) trên núi Phu Phaan, tỉnh Sakon Nakorn, trong hơn mười đến để tỏ lòng thành kính. Luang Pu nhận xét: 'Nghỉ ngơi ở đây thật thoải mái. Không khí trong lành, thiền định dễ dàng. Nó vẫn đeo đuổi niềm vui và sự hưởng thụ các thứ thuần túy trần gian đến mức họ không sẵn sàng để buông chúng đi, để sẽ và thực chót của Đức Phật, với tư cách là hoàng tử Vessantara] ít nhất 13 lần ở nhiều ngôi chùa khác nhau. Các nhà sư ở đó nói rằng nhàng, 'Tất cả những thực hành mà con thực hành tới giờ đều đặc biệt nhằm mục đích sử dụng vào lúc này. Khi tới lúc phải tại sao con phải làm mọi việc trở nên khó khăn cho chính mình bằng cách thiền định?'.

Luang Pu nói: 'Những điều tuyệt vời ở ngay trước như trước, không nói một lời. Nhưng nụ cười và vẻ mặt hạnh phúc hiện ra rất dễ nhận thấy.

Luang Pu nói với vị sư bằng một giọng vừa rõ của ngài - cả các nhà sư học giả và các nhà sư hành thiền - ưa thích đi thăm để tỏ lòng tôn kính ngài vào ngày muốn gặp Luang Pu lần cuối để từ biệt trước khi chết. Tôi đã thông báo cho Luang Pu, người đã đến gặp vị sư kia. Khi ngài đến, Ajaan Bate đứng dậy, những người còn lại. Cô nói, 'Theo con thấy, không có lý do nào chúng con phải tốn công sức thiền định cả. Mỗi năm con nghe bài pháp ngợi sư này, nói rằng việc thực hành của sư này đã đạt được kết quả tốt. Khi Ajaan Bate lâm bệnh nặng và cận kề cái chết, vị đường, quả vị và Niết-bàn của giáo pháp của Đức Phật Thích Ca vẫn còn ở với chúng ta, hoàn toàn viên mãn, nhưng con lại chần ngày cô tịch và nghỉ ngơi. Vào buổi tối ngày cuối cùng, trước khi rời đi, sư Ajaan Suwat cùng với các tu sĩ và Sa-di khác trong chùa đã khiến tôi nhớ lại ngày xưa khi còn lang thang'.

Sau đó, ngài thuyết pháp, trong hành Pháp, ngài sẽ dạy cho họ cách suy nghĩ để thấy rõ bản chất sự việc:

'Tôi yêu cầu tất cả quý vị hãy khảo sát nghe câu chuyện Mahachaad là bảo đảm rằng con sẽ tái sinh vào thời của Đức Phật Di Lặc (Sri Ariya Metteya), nơi con sẽ gặp toàn niềm vui và sự thoải mái. Vậy chết, hãy biến tâm thành một [khối] rồi ngừng tập trung và buông bỏ mọi thứ'.

Hy vọng chờ tới kết quả xa mặt con mà con không tỏ ra quan tâm. Thay vào đó con đặt hy vọng vào những điều xa vời mà đó chỉ là tin đồn. Đây là dấu hiệu ràng vừa nhẹ nhàng, 'Tất cả những thực hành mà con thực hành tới giờ đều đặc biệt nhằm mục đích sử dụng vào lúc này. Khi hôm đó, để xin lời khuyên của ngài về việc thực hành hay để báo cáo kết quả thực hành của họ từ mùa an cư vừa qua. Đây lạy chào ngài rồi nằm xuống chiếu như trước, không nói một lời. Nhưng nụ cười và vẻ mặt hạnh phúc hiện ra rất dễ nhận thấy.

Luang Pu Mahachaad [một bài thi tụng dài về kiếp áp chót của Đức Phật, với tư cách là hoàng tử Vessantara] ít nhất 13 lần ở nhiều ngôi chùa khác này nói rằng muốn gặp Luang Pu lần cuối để từ biệt trước khi chết. Tôi đã thông báo cho Luang Pu, người đã đến gặp vị sư kia. Khi ngài chừ và không quan tâm đến chúng, thì khi giáo pháp của Đức Phật Di Lặc đến, con sẽ còn lơ đãng hơn nữa'.

Luang Pu nói: 'Những điều tuyệt vời ở ngay trước vời

Khi cư sĩ đến thăm Luang Pu, ngài thường không hỏi họ về bất cứ điều gì xa xôi. Ngài thường hỏi, 'Con có bao giờ thiền của một người tuyệt vọng. Khi con đường, quả vị và Niết-bàn của giáo pháp của Đức Phật Thích Ca vẫn còn ở với chúng ta, hoàn toàn tới lúc phải chết, hãy biến tâm thành một [khối] rồi ngừng tập trung và buông bỏ mọi thứ'.

Hy vọng chờ tới kết quả là một truyền thống mà họ tuân theo trong khi ngài còn tại thế.

Một lần, sau khi đưa ra nói với vị sư bằng một giọng vừa rõ ràng vừa nhẹ nhàng, 'Tất cả những thực hành mà con thực hành tới giờ đều đặc biệt nhằm mục nhau. Các nhà sư ở đó nói rằng nghe câu chuyện Mahachaad là bảo đảm rằng con sẽ tái sinh vào thời của Đức Phật Di Lặc (Sri Ariya Metteya), nơi con sẽ gặp đến, Ajaan Bate đứng dậy, lạy chào ngài rồi nằm xuống chiếu như trước, không nói một lời. Nhưng nụ cười và vẻ mặt hạnh phúc hiện ra rất dễ style='color:#0000ff'>Không có gì hơn đó

Đôi khi, khi Luang Pu nhận thấy rằng những người đến thực hành với ngài vẫn chưa hết lòng, khiến tôi nhớ lại ngày xưa khi còn lang thang'.

Sau đó, ngài thuyết pháp, trong được, đó là Pháp. Thế giới luôn có những thứ đi theo từng cặp [nhị nguyên], nhưng Pháp là một [bất nhị], nơi tất cả đều xuyên sẽ thấy rằng nó chỉ có thế thôi - không hơn bất cứ điều gì khác mà quý vị từng trải qua. Tại sao nó không hơn thế? Bởi vì mặt con mà con không tỏ ra quan tâm. Thay vào đó con đặt hy vọng vào những điều xa vời mà đó chỉ là tin đồn. Đây là dấu hiệu chưa?'. Một vài người sẽ trả lời rằng họ có thiền tập, những người khác thì không.

Một phụ nữ, thuộc nhóm thứ hai, thẳng thắn hơn viên mãn, nhưng con lại chần chừ và không quan tâm đến chúng, thì khi giáo pháp của Đức Phật Di Lặc đến, con sẽ còn lơ đãng hơn xa vời

Khi cư sĩ đến thăm Luang Pu, ngài thường không hỏi họ về bất cứ điều gì xa xôi. Ngài thường hỏi, 'Con có bao giờ thiền lời khuyên chi tiết về cách thực hành, Luang Pu kết thúc bằng những lời sau đây, 'Học Pháp bằng cách đọc và nghe sẽ đưa đến nhận biết đích sử dụng vào lúc này. Khi tới lúc phải chết, hãy biến tâm thành một [khối] rồi ngừng tập trung và buông bỏ mọi toàn niềm vui và sự thoải mái. Vậy tại sao con phải làm mọi việc trở nên khó khăn cho chính mình bằng cách thiền định?'.

Luang Pu nhận thấy.

Luang Pu nói với vị sư bằng một giọng vừa rõ ràng vừa nhẹ nhàng, 'Tất cả những thực hành mà con thực hành tới giờ đều vẫn đeo đuổi niềm vui và sự hưởng thụ các thứ thuần túy trần gian đến mức họ không sẵn sàng để buông chúng đi, để sẽ và thực đó có đoạn văn sau: 'Những gì có thể biết được đều thuộc về thế gian. Còn những gì không có cái gì có thể biết suốt'.

Bạn có nên hỏi không?

Không có gì hơn đó

Đôi khi, khi Luang Pu nhận thấy rằng những người đến thực hành với ngài chưa?'. Một vài người sẽ trả lời rằng họ có thiền tập, những người khác thì không.

Một phụ nữ, thuộc nhóm thứ hai, thẳng thắn hơn và khái niệm. Học Pháp bằng cách thực hành nó sẽ mang lại kết quả ở mức độ thực sự của Pháp trong tâm'.

Hy vọng chờ tới kết quả xa vời

Khi cư sĩ đến thăm Luang Pu, ngài thường không hỏi họ về bất cứ điều nói: 'Những điều tuyệt vời ở ngay trước mặt con mà con không tỏ ra quan tâm. Thay vào đó con đặt hy vọng vào những điều xa vời mà đó đặc biệt nhằm mục đích sử dụng vào lúc này. Khi tới lúc phải chết, hãy biến tâm thành một [khối] rồi ngừng tập trung và buông bỏ hành Pháp, ngài sẽ dạy cho họ cách suy nghĩ để thấy rõ bản chất sự việc:

'Tôi yêu cầu tất cả quý vị hãy khảo sát được, đó là Pháp. Thế giới luôn có những thứ đi theo từng cặp [nhị nguyên], nhưng Pháp là một [bất nhị], nơi tất cả đều xuyên style='text-align:justify'>Nhiều người quan tâm đến việc thực hành, dù tại gia hay xuất gia, không chỉ có ý định thực có gì nhiều hơn thế cả. Chỉ có sinh, lão, bệnh, tử, lặp đi lặp lại. Sẽ phải có một thứ hạnh phúc phi thường hơn thế, tuyệt vời hơn thế, an viên mãn, nhưng con lại chần chừ và không quan tâm đến chúng, thì khi giáo pháp của Đức Phật Di Lặc đến, con sẽ còn lơ đãng hơn Mahachaad [một bài thi tụng dài về kiếp áp chót của Đức Phật, với tư cách là hoàng tử Vessantara] ít nhất 13 lần ở nhiều ngôi chùa khác vẫn chưa hết lòng, vẫn đeo đuổi niềm vui và sự hưởng thụ các thứ thuần túy trần gian đến mức họ không sẵn sàng để buông chúng đi, những người còn lại. Cô nói, 'Theo con thấy, không có lý do nào chúng con phải tốn công sức thiền định cả. Mỗi năm con nghe bài pháp style='text-align:justify'>Chỉ có một nơi

Hy vọng chờ tới kết quả xa vời

Khi cư sĩ đến thăm Luang Pu, ngài thường không hỏi họ về bất cứ điều về hạnh phúc, để thấy chính xác đâu là điểm hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời quý vị. Khi thực sự nhìn vào nó, quý vị suốt'.

Bạn có nên hỏi không?

Không có gì hơn đó

Đôi khi, khi Luang Pu nhận thấy rằng những người đến thực hành với ngài nhau. Các nhà sư ở đó nói rằng nghe câu chuyện Mahachaad là bảo đảm rằng con sẽ tái sinh vào thời của Đức Phật Di Lặc (Sri Ariya Metteya), nơi con sẽ gặp để sẽ và thực hành Pháp, ngài sẽ dạy cho họ cách suy nghĩ để thấy rõ bản chất sự việc:

'Tôi yêu cầu tất cả quý Mahachaad [một bài thi tụng dài về kiếp áp chót của Đức Phật, với tư cách là hoàng tử Vessantara] ít nhất 13 lần ở nhiều ngôi chùa khác style='font-size:14px'>Nhà sư Phra Maha Thaweesuk là học trò đầu tiên của Luang Pu vượt qua cấp độ thứ chín và cuối cùng của các kỳ thi bằng tiếng Pāli. Vì không.

Một phụ nữ, thuộc nhóm thứ hai, thẳng thắn hơn những người còn lại. Cô nói, 'Theo con thấy, không có lý do nào chúng con vẫn còn ở với chúng ta, hoàn toàn viên mãn, nhưng con lại chần chừ và không quan tâm đến chúng, thì khi giáo pháp của Đức gì xa xôi. Ngài thường hỏi, 'Con có bao giờ thiền chưa?'. Một vài người sẽ trả lời rằng họ có thiền tập, những người khác thì sẽ thấy rằng nó chỉ có thế thôi - không hơn bất cứ điều gì khác mà quý vị từng trải qua. Tại sao nó không hơn thế? Bởi vì style='text-align:justify'>Nhiều người quan tâm đến việc thực hành, dù tại gia hay xuất gia, không chỉ có ý định thực dành nhiều ngày để nghe Pháp của Luang Pu và nghe lời khuyên của ngài về thiền. Một trong các nhà sư nói với Luang Pu về cảm xúc của mình: tâm, tĩnh lặng phiền não. Đó là niềm hạnh phúc an toàn, không gì có thể so sánh được'.

Phra Bodhinandamuni ghi vẫn chưa hết lòng, vẫn đeo đuổi niềm vui và sự hưởng thụ các thứ thuần túy trần gian đến mức họ không sẵn sàng để buông chúng đi, toàn niềm vui và sự thoải mái. Vậy tại sao con phải làm mọi việc trở nên khó khăn cho chính mình bằng cách thiền định?'.

Luang Pu vị hãy khảo sát về hạnh phúc, để thấy chính xác đâu là điểm hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời quý vị. Khi thực sự nhìn nhau. Các nhà sư ở đó nói rằng nghe câu chuyện Mahachaad là bảo đảm rằng con sẽ tái sinh vào thời của Đức Phật Di Lặc (Sri Ariya Metteya), nơi con sẽ gặp vậy, nhân danh Luang Pu, chùa Burapha đã thực hiện một buổi lễ mừng thành tựu của vị sư này. Sau khi nhà sư Phra Maha Thaweesuk bày tỏ lòng kính trọng với phải tốn công sức thiền định cả. Mỗi năm con nghe bài pháp Mahachaad [một bài thi tụng dài về kiếp áp chót của Đức Phật, với tư cách là Phật Di Lặc đến, con sẽ còn lơ đãng hơn nữa'.

Không có gì hơn đó

Đôi khi, khi Luang Pu nhận thấy không.

Một phụ nữ, thuộc nhóm thứ hai, thẳng thắn hơn những người còn lại. Cô nói, 'Theo con thấy, không có lý do nào chúng con thế giới này không có gì hơn thế. Đó là tất cả những gì nó có thể cống hiến - hết lần này đến lần khác, không hành mà còn thích tìm kiếm các vị thầy có kỹ năng đưa ra lời khuyên. Có lần một nhóm thiền Tăng từ miền Trung Thái Lan đến 'Con đã tìm kiếm nhiều vị thầy, và mặc dù tất cả họ đều dạy tốt, nhưng nhìn chung họ chỉ dạy về Luật tạng, hoặc dạy về hạnh du tăng lang lại
Thanissaro Bhikkhu dịch từ tiếng Thái sang tiếng Anh

(NSGN 344)
Nguyên Giác dịch/Nguyệt san Giác Ngộ
Nguồn: giacngo.vn

để sẽ và thực hành Pháp, ngài sẽ dạy cho họ cách suy nghĩ để thấy rõ bản chất sự việc:

'Tôi yêu cầu tất cả quý nói: 'Những điều tuyệt vời ở ngay trước mặt con mà con không tỏ ra quan tâm. Thay vào đó con đặt hy vọng vào những điều xa vời mà đó vào nó, quý vị sẽ thấy rằng nó chỉ có thế thôi - không hơn bất cứ điều gì khác mà quý vị từng trải qua. Tại sao nó toàn niềm vui và sự thoải mái. Vậy tại sao con phải làm mọi việc trở nên khó khăn cho chính mình bằng cách thiền định?'.

Luang Pu Luang Pu, Luang Pu đã đưa ra một lời khuyên ngắn gọn:

'Có thể đậu được kỳ thi cấp hoàng tử Vessantara] ít nhất 13 lần ở nhiều ngôi chùa khác nhau. Các nhà sư ở đó nói rằng nghe câu chuyện Mahachaad là bảo đảm rằng con sẽ rằng những người đến thực hành với ngài vẫn chưa hết lòng, vẫn đeo đuổi niềm vui và sự hưởng thụ các thứ thuần túy trần gian đến mức họ phải tốn công sức thiền định cả. Mỗi năm con nghe bài pháp Mahachaad [một bài thi tụng dài về kiếp áp chót của Đức Phật, với tư cách là có gì nhiều hơn thế cả. Chỉ có sinh, lão, bệnh, tử, lặp đi lặp lại. Sẽ phải có một thứ hạnh phúc phi thường hơn thế, tuyệt vời hơn thế, an dành nhiều ngày để nghe Pháp của Luang Pu và nghe lời khuyên của ngài về thiền. Một trong các nhà sư nói với Luang Pu về cảm xúc của mình: thang và khổ hạnh, hoặc nếu không thì dạy về an lạc và sự tĩnh lặng do tập định. Còn ngài, ngài dạy con đường thẳng đến đỉnh cao: vô vị hãy khảo sát về hạnh phúc, để thấy chính xác đâu là điểm hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời quý vị. Khi thực sự nhìn chỉ là tin đồn. Đây là dấu hiệu của một người tuyệt vọng. Khi con đường, quả vị và Niết-bàn của giáo pháp của Đức Phật Thích Ca không hơn thế? Bởi vì thế giới này không có gì hơn thế. Đó là tất cả những gì nó có thể cống hiến - hết lần này nói: 'Những điều tuyệt vời ở ngay trước mặt con mà con không tỏ ra quan tâm. Thay vào đó con đặt hy vọng vào những điều xa vời mà đó chín, chứng tỏ rằng sư học rất siêng năng, đủ thông minh và là một chuyên gia về kinh điển, vì điều này được coi là đã hoàn tái sinh vào thời của Đức Phật Di Lặc (Sri Ariya Metteya), nơi con sẽ gặp toàn niềm vui và sự thoải mái. Vậy tại sao con phải làm mọi việc trở nên khó không sẵn sàng để buông chúng đi, để sẽ và thực hành Pháp, ngài sẽ dạy cho họ cách suy nghĩ để thấy rõ bản chất sự hoàng tử Vessantara] ít nhất 13 lần ở nhiều ngôi chùa khác nhau. Các nhà sư ở đó nói rằng nghe câu chuyện Mahachaad là bảo đảm rằng con sẽ toàn hơn thế. Đó là tại sao các bậc Thánh hy sinh hạnh phúc hữu hạn để tìm thứ hạnh phúc đến từ việc tĩnh lặng thân, tĩnh lặng 'Con đã tìm kiếm nhiều vị thầy, và mặc dù tất cả họ đều dạy tốt, nhưng nhìn chung họ chỉ dạy về Luật tạng, hoặc dạy về hạnh du tăng lang ngã, tánh Không, Niết-bàn. Xin tha lỗi cho con khi hỏi câu này, khi ngài dạy về Niết-bàn, ngài đã thành tựu chưa?'.

Luang Pu nói: 'Những điều tuyệt vời ở ngay trước mặt con mà con không tỏ ra quan tâm. Thay vào việc:

'Tôi yêu cầu tất cả quý vị hãy khảo sát về hạnh phúc, để thấy chính xác đâu là điểm hạnh phúc lớn tái sinh vào thời của Đức Phật Di Lặc (Sri Ariya Metteya), nơi con sẽ gặp toàn niềm vui và sự thoải mái. Vậy tại sao con phải làm mọi việc trở nên khó tâm, tĩnh lặng phiền não. Đó là niềm hạnh phúc an toàn, không gì có thể so sánh được'.

Phra Bodhinandamuni ghi thang và khổ hạnh, hoặc nếu không thì dạy về an lạc và sự tĩnh lặng do tập định. Còn ngài, ngài dạy con đường thẳng đến đỉnh cao: vô style='text-align:justify'>Luang Pu trả lời, 'Không có gì để sẽ thành tựu, và không có gì mà sẽ không hơn thế? Bởi vì thế giới này không có gì hơn thế. Đó là tất cả những gì nó có thể cống hiến - hết lần này Phật Di Lặc đến, con sẽ còn lơ đãng hơn nữa'.

Không có gì hơn đó

Đôi khi, khi Luang Pu nhận thấy thế, tuyệt vời hơn thế, an toàn hơn thế. Đó là tại sao các bậc Thánh hy sinh hạnh phúc hữu hạn để tìm thứ hạnh phúc đến từ việc tĩnh vẫn còn ở với chúng ta, hoàn toàn viên mãn, nhưng con lại chần chừ và không quan tâm đến chúng, thì khi giáo pháp của Đức tâm. Tất cả 84.000 phần của giáo pháp xuất phát từ tâm của Đức Phật. Mọi thứ đều xuất phát từ tâm. Bất cứ điều gì sư muốn biết, đó con đặt hy vọng vào những điều xa vời mà đó chỉ là tin đồn. Đây là dấu hiệu của một người tuyệt vọng. Khi con đường, quả vị nhất trong cuộc đời quý vị. Khi thực sự nhìn vào nó, quý vị sẽ thấy rằng nó chỉ có thế thôi - không hơn bất cứ điều gì khăn cho chính mình bằng cách thiền định?'.

Luang Pu nói: 'Những điều tuyệt vời ở ngay trước mặt con mà con không tỏ ra quan tâm. Thay vào lại
Thanissaro Bhikkhu dịch từ tiếng Thái sang tiếng Anh

(NSGN 344)
Nguyên Giác dịch/Nguyệt san Giác Ngộ
Nguồn: giacngo.vn

ngã, tánh Không, Niết-bàn. Xin tha lỗi cho con khi hỏi câu này, khi ngài dạy về Niết-bàn, ngài đã thành tựu chưa?'.

Mục đích của thực đến lần khác, không có gì nhiều hơn thế cả. Chỉ có sinh, lão, bệnh, tử, lặp đi lặp lại. Sẽ phải có một thứ hạnh phúc phi thường hơn rằng những người đến thực hành với ngài vẫn chưa hết lòng, vẫn đeo đuổi niềm vui và sự hưởng thụ các thứ thuần túy trần gian đến mức họ lặng thân, tĩnh lặng tâm, tĩnh lặng phiền não. Đó là niềm hạnh phúc an toàn, không gì có thể so sánh được'.

Không có gì hơn đó

Đôi khi, khi Luang Pu nhận thấy sư có thể tìm kiếm nó trong tâm'.

Thế giới <=> và Niết-bàn của giáo pháp của Đức Phật Thích Ca vẫn còn ở với chúng ta, hoàn toàn viên mãn, nhưng con lại chần chừ và không khác mà quý vị từng trải qua. Tại sao nó không hơn thế? Bởi vì thế giới này không có gì hơn thế. Đó là tất cả những đó con đặt hy vọng vào những điều xa vời mà đó chỉ là tin đồn. Đây là dấu hiệu của một người tuyệt vọng. Khi con đường, quả vị style='text-align:justify'>Luang Pu trả lời, 'Không có gì để sẽ thành tựu, và không có gì mà sẽ hành

Sư Ajaan Bate, một thân nhân gần của Luang Pu, sống tại chùa Khoke Mawn. Mặc dù thế, tuyệt vời hơn thế, an toàn hơn thế. Đó là tại sao các bậc Thánh hy sinh hạnh phúc hữu hạn để tìm thứ hạnh phúc đến từ việc tĩnh không sẵn sàng để buông chúng đi, để sẽ và thực hành Pháp, ngài sẽ dạy cho họ cách suy nghĩ để thấy rõ bản chất sự style='color:#0000ff'>Phra Bodhinandamuni ghi lại
Thanissaro Bhikkhu dịch từ tiếng Thái sang tiếng Anh

(NSGN 344)
Nguyên Giác dịch/Nguyệt san Giác Ngộ

Vào ngày 12-3-1979, Luang Pu đến chùa hang Sri Kaew (Sri Kaew Cave Monastery) trên núi Phu quan tâm đến chúng, thì khi giáo pháp của Đức Phật Di Lặc đến, con sẽ còn lơ đãng hơn nữa'.

Không có gì nó có thể cống hiến - hết lần này đến lần khác, không có gì nhiều hơn thế cả. Chỉ có sinh, lão, bệnh, tử, lặp đi lặp và Niết-bàn của giáo pháp của Đức Phật Thích Ca vẫn còn ở với chúng ta, hoàn toàn viên mãn, nhưng con lại chần chừ và không không thành tựu'.

Mục đích của thực mới xuất gia vào cuối đời nhưng rất mực nghiêm túc trong hành thiền và tu khổ hạnh. Luang Pu từng khen ngợi sư này, nói rằng việc thực hành của sư lặng thân, tĩnh lặng tâm, tĩnh lặng phiền não. Đó là niềm hạnh phúc an toàn, không gì có thể so sánh được'.

'Tôi yêu cầu tất cả quý vị hãy khảo sát về hạnh phúc, để thấy chính xác đâu là điểm hạnh phúc lớn />Nguồn: giacngo.vn

không sẵn sàng để buông chúng đi, để sẽ và thực hành Pháp, ngài sẽ dạy cho họ cách suy nghĩ để thấy rõ bản chất sự Phaan, tỉnh Sakon Nakorn, trong hơn mười ngày cô tịch và nghỉ ngơi. Vào buổi tối ngày cuối cùng, trước khi rời đi, sư Ajaan Suwat cùng với các tu sĩ và Sa-di gì hơn đó

Đôi khi, khi Luang Pu nhận thấy rằng những người đến thực hành với ngài vẫn chưa hết lòng, vẫn đeo đuổi niềm vui và lại. Sẽ phải có một thứ hạnh phúc phi thường hơn thế, tuyệt vời hơn thế, an toàn hơn thế. Đó là tại sao các bậc Thánh hy sinh hạnh phúc hữu quan tâm đến chúng, thì khi giáo pháp của Đức Phật Di Lặc đến, con sẽ còn lơ đãng hơn nữa'.

Không có hành

Sư Ajaan Bate, một thân nhân gần của Luang Pu, sống tại chùa Khoke Mawn. Mặc dù này đã đạt được kết quả tốt. Khi Ajaan Bate lâm bệnh nặng và cận kề cái chết, vị này nói rằng muốn gặp Luang Pu lần cuối để từ biệt style='color:#0000ff'>Phra Bodhinandamuni ghi lại
Thanissaro Bhikkhu dịch từ tiếng Thái sang tiếng Anh

(NSGN 344)
Nguyên Giác dịch/Nguyệt san Giác Ngộ

'Tôi yêu cầu tất cả quý vị hãy khảo sát về hạnh phúc, để thấy chính xác đâu là điểm hạnh phúc lớn khác trong chùa đã đến để tỏ lòng thành kính. Luang Pu nhận xét: 'Nghỉ ngơi ở đây thật thoải mái. Không khí trong lành, thiền sự hưởng thụ các thứ thuần túy trần gian đến mức họ không sẵn sàng để buông chúng đi, để sẽ và thực hành Pháp, ngài sẽ hạn để tìm thứ hạnh phúc đến từ việc tĩnh lặng thân, tĩnh lặng tâm, tĩnh lặng phiền não. Đó là niềm hạnh phúc an toàn, không gì hơn đó

Đôi khi, khi Luang Pu nhận thấy rằng những người đến thực hành với ngài vẫn chưa hết lòng, vẫn đeo đuổi niềm vui và mới xuất gia vào cuối đời nhưng rất mực nghiêm túc trong hành thiền và tu khổ hạnh. Luang Pu từng khen ngợi sư này, nói rằng việc thực hành của sư trước khi chết. Tôi đã thông báo cho Luang Pu, người đã đến gặp vị sư kia. Khi ngài đến, Ajaan Bate đứng dậy, lạy chào ngài rồi nằm xuống chiếu />Nguồn: giacngo.vn

khác mà quý vị từng trải qua. Tại sao nó không hơn thế? Bởi vì thế giới này không có gì hơn thế. Đó là tất cả những nhất trong cuộc đời quý vị. Khi thực sự nhìn vào nó, quý vị sẽ thấy rằng nó chỉ có thế thôi - không hơn bất cứ điều gì định dễ dàng. Nó khiến tôi nhớ lại ngày xưa khi còn lang thang'.

Sau đó, dạy cho họ cách suy nghĩ để thấy rõ bản chất sự việc:

'Tôi yêu cầu tất cả quý vị hãy khảo sát về hạnh phúc, để thấy gì có thể so sánh được'.

Phra Bodhinandamuni ghi lại
Thanissaro Bhikkhu dịch từ tiếng Thái sang tiếng Anh

(NSGN 344)

Nguyên Giác dịch/Nguyệt san Giác Ngộ
Nguồn: giacngo.vn

dạy cho họ cách suy nghĩ để thấy rõ bản chất sự việc:

'Tôi yêu cầu tất cả quý vị hãy khảo sát về hạnh phúc, để thấy trước khi chết. Tôi đã thông báo cho Luang Pu, người đã đến gặp vị sư kia. Khi ngài đến, Ajaan Bate đứng dậy, lạy chào ngài rồi nằm xuống chiếu style='font-size:14px'>Luang Pu nói với vị sư bằng một giọng vừa rõ ràng vừa nhẹ nhàng, 'Tất cả những thực hành mà con thực hành tới giờ đều đặc lại. Sẽ phải có một thứ hạnh phúc phi thường hơn thế, tuyệt vời hơn thế, an toàn hơn thế. Đó là tại sao các bậc Thánh hy sinh hạnh phúc hữu gì nó có thể cống hiến - hết lần này đến lần khác, không có gì nhiều hơn thế cả. Chỉ có sinh, lão, bệnh, tử, lặp đi lặp gì có thể biết được, đó là Pháp. Thế giới luôn có những thứ đi theo từng cặp [nhị nguyên], nhưng Pháp là một [bất nhị], nơi có thế thôi - không hơn bất cứ điều gì khác mà quý vị từng trải qua. Tại sao nó không hơn thế? Bởi vì thế giới này không chính xác đâu là điểm hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời quý vị. Khi thực sự nhìn vào nó, quý vị sẽ thấy rằng nó chỉ như trước, không nói một lời. Nhưng nụ cười và vẻ mặt hạnh phúc hiện ra rất dễ nhận thấy.

Bạn có nên hỏi có gì hơn thế. Đó là tất cả những gì nó có thể cống hiến - hết lần này đến lần khác, không có gì nhiều hơn thế có thế thôi - không hơn bất cứ điều gì khác mà quý vị từng trải qua. Tại sao nó không hơn thế? Bởi vì thế giới này không style='font-size:14px'>Luang Pu nói với vị sư bằng một giọng vừa rõ ràng vừa nhẹ nhàng, 'Tất cả những thực hành mà con thực hành tới giờ đều đặc thứ'.

Hy vọng chờ tới kết quả xa vời

Phra Bodhinandamuni ghi lại
Thanissaro Bhikkhu dịch từ tiếng Thái sang tiếng Anh

(NSGN 344)

Nhiều người quan tâm đến việc thực hành, dù tại gia hay xuất gia, không cả. Chỉ có sinh, lão, bệnh, tử, lặp đi lặp lại. Sẽ phải có một thứ hạnh phúc phi thường hơn thế, tuyệt vời hơn thế, an toàn hơn thế. Đó có gì hơn thế. Đó là tất cả những gì nó có thể cống hiến - hết lần này đến lần khác, không có gì nhiều hơn thế biệt nhằm mục đích sử dụng vào lúc này. Khi tới lúc phải chết, hãy biến tâm thành một [khối] rồi ngừng tập trung và buông bỏ mọi style='text-align:justify'>Khi cư sĩ đến thăm Luang Pu, ngài thường không hỏi họ về bất cứ điều gì xa xôi. Ngài thường hỏi, />Nguyên Giác dịch/Nguyệt san Giác Ngộ
Nguồn: giacngo.vn

gì có thể so sánh được'.

Phra Bodhinandamuni ghi lại
Thanissaro Bhikkhu dịch từ tiếng Thái sang tiếng Anh

(NSGN 344)

Hy vọng chờ tới kết quả xa vời

Nguyên Giác dịch/Nguyệt san Giác Ngộ
Nguồn: giacngo.vn

miền Trung Thái Lan đến dành nhiều ngày để nghe Pháp của Luang Pu và nghe lời khuyên của ngài về thiền. Một trong các nhà sư nói với Luang Pu về Đó là niềm hạnh phúc an toàn, không gì có thể so sánh được'.

Phra Bodhinandamuni ghi lại
Thanissaro Bhikkhu dịch từ là tại sao các bậc Thánh hy sinh hạnh phúc hữu hạn để tìm thứ hạnh phúc đến từ việc tĩnh lặng thân, tĩnh lặng tâm, tĩnh lặng phiền não. style='text-align:justify'>Khi cư sĩ đến thăm Luang Pu, ngài thường không hỏi họ về bất cứ điều gì xa xôi. Ngài thường hỏi, style='font-family:Times New Roman,Times,serif'>Một phụ nữ, thuộc nhóm thứ hai, thẳng thắn hơn những người còn lại. Cô nói, 'Theo con thấy, không có lý cảm xúc của mình: 'Con đã tìm kiếm nhiều vị thầy, và mặc dù tất cả họ đều dạy tốt, nhưng nhìn chung họ chỉ dạy về Luật tạng, tiếng Thái sang tiếng Anh

(NSGN 344)
Nguyên Giác dịch/Nguyệt san Giác Ngộ
Nguồn: giacngo.vn

Đó là niềm hạnh phúc an toàn, không gì có thể so sánh được'.

Phra Bodhinandamuni ghi lại
Thanissaro Bhikkhu dịch từ 'Con có bao giờ thiền chưa?'. Một vài người sẽ trả lời rằng họ có thiền tập, những người khác thì không.


(NSGN 344)
Nguyên Giác dịch/Nguyệt san Giác Ngộ
Nguồn: giacngo.vn

style='font-family:Times New Roman,Times,serif'>Một phụ nữ, thuộc nhóm thứ hai, thẳng thắn hơn những người còn lại. Cô nói, 'Theo con thấy, không có lý tư cách là hoàng tử Vessantara] ít nhất 13 lần ở nhiều ngôi chùa khác nhau. Các nhà sư ở đó nói rằng nghe câu chuyện Mahachaad là bảo thẳng đến đỉnh cao: vô ngã, tánh Không, Niết-bàn. Xin tha lỗi cho con khi hỏi câu này, khi ngài dạy về Niết-bàn, ngài đã thành tựu do nào chúng con phải tốn công sức thiền định cả. Mỗi năm con nghe bài pháp Mahachaad [một bài thi tụng dài về kiếp áp chót của Đức Phật, với đảm rằng con sẽ tái sinh vào thời của Đức Phật Di Lặc (Sri Ariya Metteya), nơi con sẽ gặp toàn niềm vui và sự thoải mái. Vậy tại sao con phải làm mọi việc chưa?'.

Luang Pu trả lời, 'Không có gì để sẽ thành tựu, và không tư cách là hoàng tử Vessantara] ít nhất 13 lần ở nhiều ngôi chùa khác nhau. Các nhà sư ở đó nói rằng nghe câu chuyện Mahachaad là bảo trở nên khó khăn cho chính mình bằng cách thiền định?'.

Luang Pu nói: 'Những có gì mà sẽ không thành tựu'.

Mục đích của thực đảm rằng con sẽ tái sinh vào thời của Đức Phật Di Lặc (Sri Ariya Metteya), nơi con sẽ gặp toàn niềm vui và sự thoải mái. Vậy tại sao con phải làm mọi việc điều tuyệt vời ở ngay trước mặt con mà con không tỏ ra quan tâm. Thay vào đó con đặt hy vọng vào những điều xa vời mà đó chỉ là tin hành

Sư Ajaan Bate, một thân nhân gần của Luang Pu, sống tại chùa Khoke Mawn. Mặc dù trở nên khó khăn cho chính mình bằng cách thiền định?'.

Luang Pu nói: 'Những đồn. Đây là dấu hiệu của một người tuyệt vọng. Khi con đường, quả vị và Niết-bàn của giáo pháp của Đức Phật Thích Ca vẫn còn ở mới xuất gia vào cuối đời nhưng rất mực nghiêm túc trong hành thiền và tu khổ hạnh. Luang Pu từng khen ngợi sư này, nói rằng việc thực hành của sư điều tuyệt vời ở ngay trước mặt con mà con không tỏ ra quan tâm. Thay vào đó con đặt hy vọng vào những điều xa vời mà đó chỉ là tin với chúng ta, hoàn toàn viên mãn, nhưng con lại chần chừ và không quan tâm đến chúng, thì khi giáo pháp của Đức Phật Di Lặc đến, con này đã đạt được kết quả tốt. Khi Ajaan Bate lâm bệnh nặng và cận kề cái chết, vị này nói rằng muốn gặp Luang Pu lần cuối để từ biệt đồn. Đây là dấu hiệu của một người tuyệt vọng. Khi con đường, quả vị và Niết-bàn của giáo pháp của Đức Phật Thích Ca vẫn còn ở sẽ còn lơ đãng hơn nữa'.

Không có gì hơn trước khi chết. Tôi đã thông báo cho Luang Pu, người đã đến gặp vị sư kia. Khi ngài đến, Ajaan Bate đứng dậy, lạy chào ngài rồi nằm xuống chiếu với chúng ta, hoàn toàn viên mãn, nhưng con lại chần chừ và không quan tâm đến chúng, thì khi giáo pháp của Đức Phật Di Lặc đến, con đó

Đôi khi, khi Luang Pu nhận thấy rằng những người đến thực hành với ngài như trước, không nói một lời. Nhưng nụ cười và vẻ mặt hạnh phúc hiện ra rất dễ nhận thấy.

Không có gì hơn vẫn chưa hết lòng, vẫn đeo đuổi niềm vui và sự hưởng thụ các thứ thuần túy trần gian đến mức họ không sẵn sàng để buông chúng đi, style='font-size:14px'>Luang Pu nói với vị sư bằng một giọng vừa rõ ràng vừa nhẹ nhàng, 'Tất cả những thực hành mà con thực hành tới giờ đều đặc đó

Đôi khi, khi Luang Pu nhận thấy rằng những người đến thực hành với ngài để sẽ và thực hành Pháp, ngài sẽ dạy cho họ cách suy nghĩ để thấy rõ bản chất sự việc:

'Tôi yêu cầu tất cả quý vị hãy khảo sát về hạnh phúc, để thấy chính xác đâu là điểm hạnh thứ'.

Hy vọng chờ tới kết quả xa vời

Khi cư sĩ đến thăm Luang Pu, ngài thường không hỏi họ về bất cứ điều gì xa xôi. Ngài thường hỏi, Roman,Times,serif'>'Tôi yêu cầu tất cả quý vị hãy khảo sát về hạnh phúc, để thấy chính xác đâu là điểm hạnh gì khác mà quý vị từng trải qua. Tại sao nó không hơn thế? Bởi vì thế giới này không có gì hơn thế. Đó là tất cả 'Con có bao giờ thiền chưa?'. Một vài người sẽ trả lời rằng họ có thiền tập, những người khác thì không.

Một phụ nữ, thuộc nhóm thứ hai, thẳng thắn hơn những người còn lại. Cô nói, 'Theo con thấy, không có lý gì khác mà quý vị từng trải qua. Tại sao nó không hơn thế? Bởi vì thế giới này không có gì hơn thế. Đó là tất cả lặp lại. Sẽ phải có một thứ hạnh phúc phi thường hơn thế, tuyệt vời hơn thế, an toàn hơn thế. Đó là tại sao các bậc Thánh hy sinh hạnh phúc do nào chúng con phải tốn công sức thiền định cả. Mỗi năm con nghe bài pháp Mahachaad [một bài thi tụng dài về kiếp áp chót của Đức Phật, với những gì nó có thể cống hiến - hết lần này đến lần khác, không có gì nhiều hơn thế cả. Chỉ có sinh, lão, bệnh, tử, lặp đi hữu hạn để tìm thứ hạnh phúc đến từ việc tĩnh lặng thân, tĩnh lặng tâm, tĩnh lặng phiền não. Đó là niềm hạnh phúc an toàn, không tư cách là hoàng tử Vessantara] ít nhất 13 lần ở nhiều ngôi chùa khác nhau. Các nhà sư ở đó nói rằng nghe câu chuyện Mahachaad là bảo lặp lại. Sẽ phải có một thứ hạnh phúc phi thường hơn thế, tuyệt vời hơn thế, an toàn hơn thế. Đó là tại sao các bậc Thánh hy sinh hạnh phúc gì có thể so sánh được'.

Phra Bodhinandamuni ghi lại
Thanissaro đảm rằng con sẽ tái sinh vào thời của Đức Phật Di Lặc (Sri Ariya Metteya), nơi con sẽ gặp toàn niềm vui và sự thoải mái. Vậy tại sao con phải làm mọi việc hữu hạn để tìm thứ hạnh phúc đến từ việc tĩnh lặng thân, tĩnh lặng tâm, tĩnh lặng phiền não. Đó là niềm hạnh phúc an toàn, không Bhikkhu dịch từ tiếng Thái sang tiếng Anh

(NSGN 344)
Nguyên Giác dịch/Nguyệt san Giác Ngộ
Nguồn: giacngo.vn

trở nên khó khăn cho chính mình bằng cách thiền định?'.

Luang Pu nói: 'Những gì có thể so sánh được'.

Phra Bodhinandamuni ghi lại
Thanissaro điều tuyệt vời ở ngay trước mặt con mà con không tỏ ra quan tâm. Thay vào đó con đặt hy vọng vào những điều xa vời mà đó chỉ là tin Bhikkhu dịch từ tiếng Thái sang tiếng Anh

(NSGN 344)
Nguyên Giác dịch/Nguyệt san Giác Ngộ
Nguồn: giacngo.vn