Tìm hiểu về Thánh Kinh thiêng liêng nhất (Kitab-I-Aqdas)
100. CÂU HỎI: Về sự thừa kế.
TRẢ LỜI: Về sự thừa kế mà Đấng Điểm Tiên khởi đã truyền phán - cầu cho linh hồn của mọi người ngoài Ngài được hiến dâng vì cớ Ngài - rất là thích đáng. Những người thừa kế còn sống được nhận phần thừa kế dành cho họ, trong khi bản kê số còn lại phải trình lên Triều đường của Đấng Tối thượng. Nguồn thẩm quyền nằm trong tay Ngài; Ngài truyền phán theo ý thích của Ngài. Về điểm này, một điều luật đã được mặc khải ở vùng đất huyền bí , tạm thời ân thưởng quyền thừa kế của những người thừa kế vắng mặt cho những người thừa kế còn sống cho đến khi Tòa Công lý được thành lập, khi chỉ dụ liên quan đến điểm này được công bố. Tuy nhiên, quyền thừa kế của những người di cư cùng một năm với Đấng Mỹ lệ Xưa, được ân thưởng cho những người thừa kế của họ, và đây là một ân huệ Thượng Đế ban cho họ.
101. CÂU HỎI: Về luật liên quan tới việc bắt gặp kho báu.
TRẢ LỜI: Nếu bắt gặp kho báu, một phần ba kho báu ấy thuộc quyền người tìm gặp, còn hai phần ba thì những người thuộc Tòa Công lý sử dụng vào việc lợi ích cho mọi người. Điều này sẽ thực hiện sau khi Tòa Công lý được thành lập, và từ đây đến đó, khoản này được ký gửi nơi những người đáng tin cậy ở mỗi địa phương và mỗi xứ. Quả thực, Ngài là Đấng Cai quản, Đấng An bài, Đấng Toàn tri, Đấng Toàn giác.
102. CÂU HỎI: Về khoản Huquq trên bất động sản không đem lại lợi nhuận.
TRẢ LỜI: Phán lệnh của Thượng Đế rằng bất động sản không còn đem lại lợi nhuận, nghĩa là không lợi nhuận nào nảy sinh từ bất động sản đó, thì không phải trả khoản Huququllah. Quả thực, Ngài là Đấng Cai quản, Đấng Hào phóng.
103. CÂU HỎI: Về câu thánh thi: “Trong những vùng có ngày dài và đêm dài, thì thời gian cầu nguyện được tính theo đồng hồ...”.
TRẢ LỜI: Chủ ý nói về những lãnh thổ xa xôi. Tuy nhiên, trong những xứ này, chiều dài chỉ cách nhau mấy giờ, và vì vậy không áp dụng theo qui định này.
104. Trong Kinh bản gửi cho Aba Badi, câu thánh thi này đã được mặc khải: “Quả thực, Chúng Ta đã thiết định rằng mọi người con phải phụng sự người cha”. Chúng Ta đã chỉ dụ phán lệnh này trong Thánh kinh.
105. Và trong một Kinh bản khác, những lời cao cả này đã được mặc khải: Hỡi Muhammad! Đấng Cố cựu của các Thời đại đã hướng mặt về phía ngươi, nhắc đến ngươi, và khuyên con dân của Thượng Đế nên giáo dục con cái. Nếu người cha nào lãng quên phán lệnh trọng đại nhất này đã được thiết định trong Kitab-i-Aqdas bởi Ngòi bút của Đấng Vua Vĩnh cửu, kẻ ấy sẽ mất quyền làm cha, và bị kể là có tội đối với Thượng Đế. Phúc thay cho người nào khắc ghi trong tâm hồn những lời răn dạy của Đấng Chúa và bám chắc lấy những lời ấy. Quả thực, Thượng Đế đòi hỏi tôi con Ngài điều gì giúp ích và có lợi cho họ, và giúp họ tiến tới gần Ngài. Ngài là Đấng An bài, Đấng Hằng hữu.
Thư tháng Baha'i, số 277 (tr. 169-170)