Chữ TÂM / Thế tục
Chữ TÂM
Tâm còn chưa rụng chưa rời
Chưa trăm năm tóc một trời mây bay
Đời là một cuộc trả vay
Mà trong tiềm thức đã ngày nọ kia
Tim còn nóng dạ chưa mờ
Mà đây đó chuyện mơ hồ thế nhân
Chiếu trên chiếu dưới thăng trầm
Chỉ là câu chuyện tơ tằm thế thôi
Không thi nhân cũng ngậm ngùi
Lọng che, xe, ngựa muôn đời lâm ly
Buồn trong giây phút suy vi
Vui trong những lúc bộn bề ngóng trông
Tình đời này đục kia trong
Mấy ai giữ được tiếng lòng mai sau
Niềm đau nào cũng niềm đau
Bể dâu nào cũng bể dâu nhân tình
Sang hèn trong cái hư vinh
Chẳng qua cơm áo bình sinh cuộc người.
Thế Tục
Bỗng dưng tiếng hát dạt dào
Nghe trong thơ cũng trăng sao chập chùng
Lối qua để lạc hồn rừng
Đường quanh co vẫn mịt mùng bao la
Buồn trong tâm thức vỡ oà
Thương thân thế tục ta bà bấy lâu
Vào đời trang trải niềm đau
Chốn nhân gian vạn ngàn sau vẫn buồn
Võ vàng trong cái cô đơn
Giở trang tâm sự sớm hôm mủi lòng
Lời ru chưa đủ vô cùng
Hận thù mấy lúc bao dung mấy hồi
Bi ai nhận cả phận đời
Nắng thơm cũng thể tùy thời gió mưa
Ngày vui thuở trước bây giờ
Hồn thơ thương cảm trăm bờ bến xa
Một đời rồi cũng mau qua
Cho nhau đẹp ý lời hoa nhịp hồng.
Hoa Văn
Nguồn: dunglac.org