Lòng Nhân Ái ơi? Em ở đâu?
Trong tôi vang vọng lời thì thầm
Nhân ái chính là Sống Phúc Âm
Mến Chúa – Yêu người cho tận sức
Càng cho – càng nhận, hãy an tâm.
Giật mình nhìn lại đường nhân đức
Đức Ái con theo rất chuyên cần
Nhưng chỉ đậm đà nơi Nhà Chúa
Đường đến nhà người – lại mờ câm!
Trời vui, khi đất rộn tiếng cười
Người vui – hoan lạc mới cười tươi.
Tôi phải làm gì, anh em nhỉ?
Cho người quên khóc – chỉ biết cười.
Người vui không phải người không khổ!
Mà vì gánh khổ chia muôn người.
Nghĩa cử tình yêu – là hiện diện
Mở bát thương đau – rót tình người.
Trong tôi vang vọng lời thì thầm
Nhân ái chính là Sống Phúc Âm
Mến Chúa – Yêu người cho tận sức
Càng cho – càng nhận, hãy an tâm.
Sự sống ra tòa, đòi nợ máu!
Máu của thai nhi, máu tha nhân.
Tiếng oan thấu trời, lòng đau đáu…
Chính tôi: thủ phạm hay vô can?
Đứng im, bàng quan nhìn cái xấu
Có đâu tránh được: tội liên quan!
Cầu danh, hám lợi – làm điều ác
Còn gì để chối: tội sát nhân!
Nhân ái đòi ta: “Hãy lên đường”
Mang hồn, đem chí, tải yêu thương…
Trả lại anh em “quyền được sống”
Dưỡng nuôi, giáo dục, giúp tự cường.
Nhân ái đòi ta: “Đến mái trường”
Học đạo: làm người – làm Con Chúa.
Động viên mọi người: cùng phấn chấn
Chung tâm – hiệp lực: Sống Yêu Thương.
Trong tôi vang vọng lời thì thầm
Nhân ái chính là Sống Phúc Âm
Mến Chúa – Yêu người cho tận sức
Càng cho – càng nhận, hãy an tâm!
Mỗi người – mỗi sáng tạo của THẦN.
Đẹp xinh, tài giỏi, giàu lòng nhân
Đường đời – mưu cầu “tu chánh quả”
Nhiều Đạo – khác Đường – giống chữ TÂM.
Chúng ta tu: từ nhà ra ngõ …
Mỗi người ta gặp: chính người thân.
Tha nhân nạn khổ - lòng ta quặn!
TÂM ĐẠO giục ta: tỏ ân cần.
Muôn Đạo như hoa nở huy hoàng.
Mỗi người, mỗi đóa “tiểu linh quang”
Hoa nào tàn tạ – hoa kia xót!!!
Hoa non rụng sớm! thảy xốn xang …
Cùng nhau vun bồi chất lượng sống,
an sinh, no ấm cho đời người
muôn Hoa, ơn TRỜI tạo giống tốt,
để sống hồn nhiên – sống phi thường.
Lòng Nhân Ái – Em ơi – thức dậy mau!
Hòa Duyên
Nhịp Cầu Tâm Giao 5, NXB Phương Đông (6/2011), tr. 72-74.