Bài giảng Mừng Lễ Naw-Ruz 173 (Năm mới Baha’i)

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 3170 | Cật nhập lần cuối: 3/30/2016 9:24:25 AM | RSS

Bài giảng Mừng Lễ Naw-Ruz 173 (Năm mới Baha’i)Nhân dịp Mừng Thánh Lễ Naw-Ruz (Tết Baha’i) năm nay, chúng ta hãy cùng lắng nghe và nghiên cứu về chủ đê “Tìm kiếm tri thức về Thượng Đế”, mà Đức Baha’u’llah, Đấng Giáo Tổ của Tôn giáo Baha’i đã mặc khải trong Kinh bản của Ngài như dưới đây:

Hỡi người anh em của Ta! Khi một người tầm đạo chân chính quyết định dấn bước trên đường tìm đạt tới tri thức về Đấng Cố cựu của các Thời đại, trước nhất, người ấy phải thanh tẩy tâm hồn, là nơi khải hiện các huyền nhiệm nội tại của Thượng Đế, cho sạch lớp bụi mê ám của mọi tri thức đã học được và những hư ảnh về hiện thân của sự hoang tưởng ma mị. Người ấy phải gội sạch lồng ngực, là cư thất tình yêu vững bền của Đấng Kính yêu, cho hết mọi sự ô trược, và nâng linh hồn vượt lên khỏi tất cả những gì thuộc về nước và đất, khỏi mọi sự ràng buộc phù du và vô thường. Người ấy phải gạn lọc con tim, để cho không một mảnh nhỏ nào của tình yêu hoặc hận thù có thể lẩn quất trong đó, kẻo tình yêu mù quáng có thể khiến y lầm lạc, hoặc hận thù có thể xô đẩy y ra xa chân lý. Như ngươi đã thấy đấy, trong ngày này có biết bao người, bởi tình yêu và hận thù, đã không thấy được Thánh nhan vĩnh cửu, đã rời xa những Biểu tượng của các Huyền nhiệm thiên thượng, hoá thành bơ vơ, đi lang thang qua hoang địa xao lảng và mê lầm.

Bất cứ lúc nào người tầm đạo ấy cũng phải đặt niềm tin cậy nơi Thượng Đế, phải khước từ mọi dân tộc trên trái đất, phải tự tách mình khỏi cõi hồng trần, và bám chắc vào Đấng ấy, là Chúa của các Chúa. Người ấy không bao giờ tìm cách tự bốc mình lên cao hơn bất cứ ai khác, phải tẩy rửa ngọc bản tâm hồn cho sạch mọi dấu vết kiêu ngạo và khoe khoang, phải kiên vững trong đức nhẫn nại và vâng phục, phải giữ sự im lặng và tránh chuyện trò nhảm nhí. Bởi vì lưỡi là lửa thiêu hủy, và lời nói thái quá là thuốc độc giết người. Lửa vật chất chỉ thiêu hủy thân thể, còn lửa của lưỡi thì nuốt nhanh cả con tim và linh hồn. Sức mạnh của lửa vật chất chỉ tồn tại chốc lát, còn tác dụng của lửa lưỡi thì kéo dài hằng thế kỷ.

Người tầm đạo cũng phải xem thói nói hành là tội trọng, và phải tự mình lánh xa sự chế ngự của nó, bởi vì tật nói hành dập tắt ánh sáng tâm hồn và bóp nghẹt sự sống linh hồn. Người ấy phải bằng lòng với phần ít ỏi, và thoát ra khỏi mọi dục vọng quá đáng. Người ấy phải biết bảo trọng tình bạn của những người thoát tục, xem việc lánh xa những kẻ phàm phu và khoác lác là điều ích lợi quí báu. Mỗi ngày lúc rạng đông người ấy phải thông công với Thượng Đế, và kiên trì sục tìm Đấng Kính yêu bằng tất cả tâm hồn. Người ấy phải đốt sạch mọi tư tưởng lầm lạc bằng ngọn lửa của sự ngợi ca kính ái đối với Ngài, và vượt qua mọi sự ngoài Ngài bằng sự nhanh nhạy của ánh chớp. Người ấy phải cứu giúp kẻ bơ vơ, và không bao giờ khước từ ân huệ đối với kẻ khốn cùng. Người ấy phải biểu lộ lòng nhân hậu đối với loài vật, và càng nhiều hơn nữa đối với đồng loại là sinh vật được phú bẩm năng lực phát ngôn. Người ấy không nên ngần ngại hiến dâng mạng sống mình cho Đấng Kính yêu, cũng không để cho lời chỉ trích của người đời khiến mình rời xa Chân lý. Người ấy không được ước cho kẻ khác điều mà mình không ước cho mình, cũng không hứa điều gì mà mình không thực hiện. Người ấy phải toàn tâm quyết không kết bạn với những kẻ làm điều ác, và nên cầu nguyện cho họ được tha tội. Người ấy phải tha thứ cho kẻ phạm tội, và không bao giờ được khinh khi kẻ sa ngã kia, bởi vì không ai biết chung cuộc đời mình sẽ ra sao. Lắm khi, vào giờ từ trần, kẻ tội lỗi sẽ đạt tới tinh hoa của đức tin, uống chén rượu vĩnh hằng và bay về với Quần hội Thiên thượng! Và cũng lắm khi người tín đồ sùng kính, tới giờ linh hồn lìa cõi thế, lại thay đổi tới mức rơi vào lửa địa ngục!

Mục đích của Chúng ta khi khải lộ những Thánh ngôn trọng đại và đầy thuyết phục này là để tác động lên người tầm đạo, khiến y biết xem mọi sự ngoài Thượng Đế đều là phù du, và đánh giá mọi vật ngoài Ngài, Đấng Đối tượng của mọi sự thờ phượng, đều là hư không tuyệt đối. Đây là một số đặc tính của những người cao cả, và là tiêu chuẩn của những người có tâm trí hướng thượng. Các đặc tính này đã được nêu lên khi Ta phán về những điều kiện của người lữ hành trên đường đi tới Tri thức Tích cực. Khi người lữ hành thoát tục và người tầm đạo thật lòng có đủ những điều kiện thiết yếu này, thì lúc ấy và chỉ lúc ấy mới đáng được gọi là người tầm đạo chân chính. Khi nào người ấy đáp ứng đầy đủ các điều kiện nêu trong câu Thánh thi: “Kẻ nào cố gắng vì Chúng Ta”, kẻ ấy sẽ được hưởng những ơn phước nêu trong câu Thánh ngôn: “Chắc chắn Chúng Ta sẽ dắt dẫn y trên các nẻo đường của Chúng Ta.”

Chỉ khi nào ngọn đèn tìm kiếm, với nỗ lực nhiệt thành, với khát vọng thiết tha, với tâm thành sôi bỏng, với tình yêu nồng nàn, với sự hoan lạc, với sự đê mê, được nhen lên trong tâm hồn người tầm đạo, và khi ngọn gió từ ái của Ngài thổi qua tâm hồn y, thì bóng tối lầm lạc mới bị xua tan, mây mù hoài nghi và bất tín mới được xoá sạch, ánh sáng tri thức và xác tín mới bao trùm bản thể y. Đến giờ ấy, Đấng Tiền phong Huyền nhiệm, mang tin mừng phấn khởi về Thánh Linh, mới chiếu rọi huy hoàng như buổi ban mai nơi Thành thị của Thượng Đế, và bằng tiếng kèn tri thức, mới lay tỉnh tâm hồn, linh hồn và tinh thần ra khỏi giấc ngủ vô tâm. Bấy giờ những hồng ân đa dạng và ơn phước dồi dào của Thánh Linh thiêng liêng và vĩnh hằng sẽ ban sự sống mới cho người tầm đạo, khiến người ấy thấy mình được phú bẩm mắt mới, tai mới, tim mới và trí mới. Người ấy sẽ chiêm ngưỡng những dấu hiệu hiển nhiên của vũ trụ và sẽ hiểu thấu các huyền nhiệm của linh hồn. Nhìn bằng mắt của Thượng Đế, người ấy sẽ thấy trong mỗi nguyên tử cánh cửa dẫn mình tới cương vị của sự xác tín tuyệt đối. Người ấy sẽ khám phá trong vạn vật những huyền nhiệm của Mặc khải thiêng liêng và những bằng chứng về Đấng Biểu hiện trường cửu.

Ta nguyện cóThượng Đế! Nếu con người chọn theo con đường của sự hướng dẫn và tìm cách vươn lên những tầm cao công nghĩa để đạt tới cương vị vinh quang và cao cả này, thì từ nơi xa ngàn dặm người ấy sẽ hít thở được hương thơm của Thượng Đế, và sẽ thấy được buổi ban mai huy hoàng của sự hướng dẫn thiên thượng xuất hiện nơi chốn Hừng đông của vạn vật. Mỗi vật và mọi vật, dù nhỏ đến đâu, cũng đều là một mặc khải đối với người ấy, đưa người ấy đến với Đấng Kính yêu của mình, là Đối tượng sự tìm kiếm của mình. Nhận thức của người tầm đạo này trở nên kỳ diệu đến nỗi y phân biệt được chân lý với sự hư ngụy, cũng giống như phân biệt được mặt trời và bóng tối vậy. Nếu ở những góc trời phương Đông xa xôi nhất toả ra hương thơm ngọt ngào của Thượng Đế, chắc chắn người ấy sẽ nhận biết và hít thở hương thơm ấy, dù là người ấy đang ở tận cùng góc trời Tây. Người ấy cũng sẽ phân biệt được rõ ràng các dấu hiệu của Thượng Đế – những phát ngôn kỳ diệu của Ngài, những công trình vĩ đại của Ngài, và những hành động hùng vĩ của Ngài – khác với việc làm, lời nói và cung cách của con người, như thể nhà kim hoàn phân biệt được ngọc thạch với đá thường, hoặc như người biết phân biệt mùa xuân với mùa thu, nóng với lạnh. Khi dòng kênh tâm hồn con người được vét sạch hết mọi ràng buộc thế gian ngăn ngại, chắc chắn nó sẽ nhận ra hơi thở của Đấng Kính yêu ở xa nghìn trùng, và nhờ hương thơm của Ngài dắt dẫn, người ấy sẽ bước vào Thành thị Xác tín.

Ở đó người ấy sẽ thấy rõ những kỳ quan lượng Minh triết cố cựu của Ngài, và sẽ nhận thức được tất cả những giáo lý ẩn tàng trong tiếng reo của lá trên cây mọc sung mãn trong Thành thị ấy. Bằng cả cái tai bên trong và cái tai bên ngoài, người ấy sẽ nghe trong cát bụi của Thành thị này những bài hát ngợi ca vinh quang và lời chúc tụng dâng lên Đấng Chúa của các Chúa, và bằng con mắt bên trong, người ấy sẽ khám phá được những bí ẩn của “sự tái lâm” và “sự phục sinh”.

Thật vô cùng vinh quang là những dấu hiệu, những biểu tượng, những khải thị và những vẻ huy hoàng mà Đấng ấy, Đấng Vua của các Danh và các Đặc tính, đã ban cho Thành thị ấy! Sự đạt tới Thành thị này dập tắt cơn khát mà không cần nước, và nhen lên tình yêu của Thượng Đế mà không cần lửa. Trong mỗi lá cỏ ẩn chứa bao nhiêu Huyền nhiệm của trí khôn vô lượng, và trên mỗi gốc hoa hồng muôn ngàn chim họa mi cất lên bao bài hát du dương, trong niềm hân hoan thanh thoát. Những hoa uất kim hương kỳ diệu của Thành thị ấy hé lộ sự Nhiệm mầu của Ngọn lửa bất diệt trong Bụi gai, và hương thơm ngọt ngào thánh thiện của Thành thị ấy toả ra mùi thơm của Linh Đấng Cứu thế. Thành thị ấy ban cho sự giàu có mà không cần vàng, ban cho sự bất diệt không hề có cái chết. Trong mỗi chiếc lá của Thành thị ấy tàng chứa bao niềm vui không lạt phai, và trong mọi gian phòng cất giấu vô số điều huyền bí.

Những người đã lao động dũng cảm trong cuộc tìm kiếm Thượng Đế, một khi dứt bỏ hết mọi sự ngoài Ngài, sẽ gắn bó và kết chặt với Thành thị ấy, đến độ một thoáng lìa xa đối với họ là điều không thể nào chịu đựng nổi. Họ sẽ nghe về những bằng chứng không sai lầm từ Cây lan dạ hương của Quần hội này, và sẽ nhận được những chứng cớ chắc chắn nhất nơi vẻ đẹp của Hoa hồng và nơi tiếng hát tuyệt vời của Hoạ mi. Cứ khoảng một ngàn năm, Thành thị này sẽ đổi mới lại và trang trí lại một lần….

Thành thị này chính là Lời của Thượng Đế được mặc khải trong mỗi thời đại và mỗi Kỳ Cứu độ. Trong những ngày của Đức Moses, Thành thị đó là Ngũ Kinh (Pentateuch); trong những ngày của Chúa, đó là sách Phúc âm; trong những ngày của Muahammad, Đấng Sứ giả của Thượng Đế, đó là Kinh Quran; trong ngày này, đó là Kinh Bayan; và trong Kỳ Cứu độ của Đấng mà Thượng Đế sẽ biểu hiện, đó là Thánh kinh của chính Ngài – bộ Thánh kinh cần thiết để đối chiếu với tất cả các Thánh kinh của những Kỳ Cứu độ xưa, bộ Thánh kinh thiên thượng và tối cao trên tất cả các Thánh Kinh.”

Xin cám ơn.